Sau khi cuộc trò chuyện ở bar kết thúc, mọi người ai về nhà nấy chỉ có Phó Chính Ngụy là ở khách sạn vì nhà của anh ở Thượng Hải nên không thể về trong đêm được.
Sau khi lái xe vào cổng,Vương Lục Nhất để xe vào trong gara và đi vào nhà chính. Vì đã là 12 giờ đêm nên mọi người hầu như đã đi ngủ hết. Lúc anh chuẩn bị bước lên lầu thì có một tiếng gọi lảnh lót ở phía sau:
- Anh họ, anh đi đâu mà về muộn vậy?
Vương Thư Yến từ trong bóng tối bật đèn lên. Khuôn mặt có chút ngái ngủ do mới tỉnh giấc. Vì đang là cuối tuần nên cô em gái này về nhà ông bà nội chơi và bây giờ lại bắt gặp được cảnh anh họ không biết đi hẹn hò lén lút ở đâu mà giờ mới về.
- Sao? Không sợ mọi người vì âm lượng của em mà tỉnh giấc à?
Nghe Lục Nhất nói xuống, Thư Yến cũng mới ý thức được giọng của mình có hơi to một chút. Cô nói nhỏ lại, còn giả bộ che miệng để ám chỉ việc mình đang nói thầm với anh:
- Anh họ, đừng nói là anh đi chơi với con gái nhà người ta đến giờ mới về đó!
Vương Lục Nhất từ tốn bước từng bậc thềm bỏ lại cô em gái ở phía sau:
- Em nghĩ con gái nhà ai cũng được đi chơi về muộn như em à?
Vương Thư Yến lẽo đẽo chạy theo sau tra hỏi:
- Vậy là anh thừa nhận có bạn gái rồi?
Lục Nhất bất lực xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593443/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.