Trong đêm đầu hè ở thực tại, cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng hai người. Những kí ức ùa về làm xao động hai tâm hồn. Mọi thứ có thay đổi đôi phần, chỉ có những thước phim đã qua là vẫn vẹn nguyên.
Bỗng hai người, không ai hẹn ai quay đầu lại nhìn nhau. Khung cảnh lãng mạn, ánh mắt thâm tình. Chẳng ai có thể đong đếm được có bao nhiêu phần tình cảm trong đó.
Khoé môi bất giác câu lên, như bản năng của một con người đang yêu, Lục Nhất đưa tay lên vuốt mái tóc đang bay trong gió của Ngọc Vân. Những sợi tóc không nghe lời hết theo cơn gió bay đi rồi lại len vào từng ngón tay của anh.
Cảm giác như thời gian đang ngưng đọng lại, chẳng ai nói thêm điều gì, chỉ có tiếng động xung quanh tạo nên một khung cảnh thích hợp cho cặp đôi đang yêu đương hẹn hò.
Ngọc Vân cảm thấy tim mình bỗng đập nhanh hơn dù chưa nói điều gì.
- Bạn học Vân!
Cách gọi quen thuộc mà anh dành cho cô thời trung học phổ thông đến giờ vẫn còn, không mamg theo sự đùa cợt mà có chút nghiêm túc, trầm ấm.
Ngọc Vân không vội đáp lại mà chỉ nhìn Lục Nhất như chờ đợi câu tiếp theo.
- Trong quá khứ chúng ta đã không trọn vẹn, bắt đầu ở nơi này và cũng từng kết thúc ở nơi này. Không biết anh có thể tiếp tục cùng em thực hiện một vòng quay xoắn ốc mới, chỉ có bắt đầu và sẽ không kết thúc ở nơi này một lần nữa được không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thuong-mot-doi-nho/3593433/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.