🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngài biết, từ khi Lục Thập qua đời, nàng không còn khóc nữa, cười cũng chỉ là cười cho ngài nhìn mà thôi, nhưng đầu ngón tay của nàng luôn rất lạnh, chưa bao giờ thật sự bước ra khỏi nỗi đau.



Bàn tay của Ung Chính trùm lên bàn tay lạnh như băng của Vân Yên, mỗi bước chân khi vào Di Tâm Trai, tay hai người đều không hề ấm áp.



Di Thân vương đích phúc tấn Qua Nhĩ Giai thị từ trong phòng bước ra, cúi đầu khuỵu gối thỉnh an hai người, giọng nói rất nhỏ, còn hơi run rẩy.



- Hồi bẩm Hoàng thượng, Di Thân vương... để thần thiếp chuyển lời... kính mời Hoàng thượng ngự giá về xe, đừng để long thể tiếp xúc với khí bệnh.



Ung Chính đưa tay ra hiệu, trầm ngâm trong giây lát, mới trầm giọng nói rõ từng câu từng chữ:



- Đệ ấy đã ngăn trẫm vô số lần, hiện giờ ngay trước cửa nhà mà anh em máu mủ không thể gặp nhau sao?



Người Qua Nhĩ Giai thị run lên, nàng ta quỳ xuống đất, ngón tay run bần bật nắm chặt chiếc khăn, ánh lệ nơi khóe mắt như cây kim sắc nhọn đâm thẳng vào mắt họ.



- Xin Hoàng thượng tha tội.



Trước đây vì không muốn ảnh hưởng đến long thể Ung Chính, Di Thân vương Doãn Tường từ Giao Huy Viên bên cạnh Viên Minh Chuyên chuyển đến biệt uyển Tây Sơn, cuối cùng trở về phủ Di Thân vương, hơn nữa còn nhiều lần từ chối Ung Chính đến thăm, cứ mười ngày nửa tháng lại gắng gượng đến phòng quân cơ xử lý chính sự.



Vân Yên nhìn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thanh-tinh/2430455/quyen-1-chuong-200.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nửa Đời Thanh Tình
Quyển 1 - Chương 200: Non sông cô quạnh...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.