Vân Yên là sinh viên khối khoa học tự nhiên tốt nghiệp từ một trườngđại học hạng ba, đối với lịch sử nàng chỉ biết đại khái cơ bản, cũngkhông có ý định nghiên cứu sâu.
Khi nghe Tiểu Thuận Tử nóiKhang Hi chỉ dụ sắc phong Tứ Bối Lặc Dận Chân là Hòa Thạc “Ung” ThânVương, trong đầu nàng đột nhiên giật mình co thắt lại, bỗng cảm thấy vôcùng mông lung.
Ngày ấy sau lễ sắc phong chính thức, phủ UngThân Vương khách khứa đông đúc, xe ngựa như nêm. Vương phủ vừa mới đượcmở rộng nhìn vô cùng khí thế, muôn vàn khoan thai. Đôi vợ chồng Hòa Thạc Ung Thân Vương Dận Chân và Đích phúc tấn Na Lạp thị đến tiền sảnh mởtiệc đãi khách, nhận được vô số lời chúc mừng từ mọi nơi, số lượng người ở các phòng các viện tăng nhiều hơn so với trước đây, quà tặng phongphú, vui sướng hân hoan.
Tứ Nghi Đường so với ngày xưa được mởrộng thêm, ngập trong mắt đều là gỗ lim và tử đàn, đấu củng, xà nhà, cột nhà... không nơi nào không xa hoa; bình phong, cửa hoa, tranh tường, đá chạm khắp nơi đều giống như tác phẩm nghệ thuật, thanh cao tao nhã.Trước đây tuy Dận Chân coi trọng cái đẹp, nhưng trong Tứ Nghi Đường chưa bao giờ tráng lệ đến vậy. Có lẽ một thời gian không ở đây, bây giờ nhìn cách bài trí theo thân phận Hòa Thạc Thân Vương, nàng cảm thấy nó mangtheo hơi thở cao quý không gì sánh bằng.
Vì Dận Chân vốn khôngthích có quá nhiều nô tài, chỉ muốn tri kỷ bên cạnh mình, nên nô tài vàthị vệ được sắp xếp trong Tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thanh-tinh/2430300/quyen-1-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.