Hai người nằm trên chiếc giường nhỏ gần gũi thân mật cả nửa ngày, DậnChân luôn ôm chặt Vân Yên không buông, hình như vẫn tức giận chưa nguôi. Cho đến khi bên ngoài phòng Tiểu Thuận Tử đến gõ cửa nói tri phủ DươngChâu đang ở ngoài xin chịu tội, chàng mới buông Vân Yên ra cùng đứngdậy.
Vân Yên ngồi dậy đưa cho chàng một bộ thường phục màu tím, cẩn thận cài cúc áo, nhẹ nhàng vuốt phẳng thắt lưng khảm ngọc trên bờeo gầy nhưng tinh tráng cho chàng, thấy dáng vẻ của chàng sau khi đượctắm rửa càng thêm sự bình tĩnh, bộ thường phục màu tím giản dị trênngười vẫn không giấu nổi khí chất bẩm sinh toát ra tự trong cơ thểchàng.
Dận Chân nâng tay sửa lại tay áo, trấn định nhìn Vân Yên một cái, rồi mới xoay người bước ra khỏi phòng.
Sau khi chàng đi, Vân Yên lại thu dọn giường chiếu một lần nữa, ngẫmnghĩ rồi chuẩn bị đến phòng tắm bên cạnh giặt quần áo của chàng. Vừa mới bước ra khỏi phòng, ngước mắt lên nhìn mấy gian phòng phụ, mấy cô gáixinh đẹp hình như bị đuổi đi hết không còn một ai, không để lại một chút tiếng động nào.
Hành động tặng mấy mỹ nữ Giang Nam cho hoàngthất để làm ấm giường sớm đã trở thành chuyện bất thành văn. Đàn ông nhà Ái Tân Giác La tôn quý nhất thiên hạ thường thích những mỹ nữ tộc Hán ở Giang Nam cũng không phải là chuyện mới mẻ gì. Nhưng những cô gái Giang Nam này nếu không phải đạp trúng vảy ngược hay vuốt phải râu hùm Tứ gia thì có lẽ sẽ không thê thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-thanh-tinh/2430236/quyen-1-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.