Nói rồi, Giao Giao quay đầu đi khỏi phòng.
Một lát sau, họ cùng nhau ngồi trước một bàn ăn, có cả anh Khôi ngồi ăn cùng. Giao Giao nhìn kĩ một vòng thức ăn trên bàn rồi lấy đĩa lấy hai miếng trứng chiên và hai cây xúc xích để vào dĩa của mình, cô nói:
"Trứng chiến với xúc xích ở đây chắc cũng không đắt đâu há? Lát nữa chị trả riêng phần này."
Nghe cô nói vậy, Gia Nguyên liền cầm cả dĩa đựng trứng chiên đổ hết vào dĩa của cô:
"Tôi vốn dĩ không thích ăn trứng! Ai mà độc ác đem nó lên bàn vậy? Chị đem đổ bỏ đi!"
Hai mắt Giao Giao liền sáng rực lên.
"Không ăn thật á? Khi nãy là cậu chủ kêu người ta đem lên mà! Không ăn bỏ thì phí lắm, cho chị, chị ăn giùm cho."
"Thích làm gì thì làm. Chắc khi nãy còn buồn ngủ nên kêu nhầm."
Thấy sự việc này diễn ra trước mắt, anh Khôi chỉ biết cười giống như đã biết rõ nhân tình thế thái nhưng vẫn tỏ ra như mình không biết. Ngồi nhìn Gia Nguyên diễn vai ác mãi cũng chán, anh Khôi liền lấy một miếng trứng trong dĩa của Giao Giao lên ăn rồi nhìn cô mà nói:
"Giao, cô năm nay 20 tuổi rồi nhỉ. Có bạn trai chưa, tôi giới thiệu cho vài người."
Giao Giao vừa nghe liền quay lại hỏi ngay:
"Anh có người để giới thiệu sao?"
"Có chứ. Tôi có một cậu em họ hàng xa, đẹp trai, cao ráo, giàu có nhưng nhỏ tuổi hơn cô một chút."
"Nhỏ tuổi bao nhiêu không quan trọng, quan trọng là giàu tới đâu? Có bằng cậu chủ không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/217516/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.