Buổi sáng hôm sau, Gia Nguyên được đưa về nhà và sẽ tự mời bác sĩ đến chăm sóc. Cậu được đưa lên một chiếc xe ô tô, bấy giờ Giao Giao cũng đã định lên xe cùng cậu nhưng bà Khánh đã đẩy cô mạnh ra khiến cô ngã xuống đất và họ chạy xe đi bỏ cô một mình ở lại. Cô nhìn theo hướng xe chạy đi với ánh mắt đây bi thảm, chân cô đã quỳ một đêm rồi, nó không thể đi được nổi nữa, cô biết nếu bắt taxi sẽ tốn nhiều tiền nhưng nếu đi bộ thì chân cô sẽ không thể chịu, cô đành ngồi sát vào vỉa hè chờ cho chân đỡ hơn rồi sẽ đi bộ về.
Bấy giờ Gia Nguyên ngồi trên xe mới vội quay lại nhìn cô nhưng cổ họng cậu rất đau không thể nói rõ được, giọng cậu khản đặc:
“Sao… lại.. bỏ chị… ấy lại?”
Bà Khánh cậu liền kéo cậu lại không cho cậu nhìn nữa.
“Lát nữa nó sẽ tự về, con không cần lo.”
“Nhưng…nhưng chị ấy về… bằng cách nào?”
“Nó tự đi taxi về.”
“Ở đây… cách nhà rất… xa đó, sẽ đắt lắm. Mau quay…xe lại đón chị ấy đi.”
“Cứ mặc kệ nó, nó có tiền mà.”
“Chị ấy sẽ không dùng… tiền để đi lại đâu. Mau quay… xe lại đi!”
Bà Khánh cậu im lặng không nói nữa, trong lòng cậu thừa biết bà mình ghét Giao Giao nhưng cậu cũng không muốn vì thế mà nghe theo lời bà để Giao Giao phải chịu khổ. Cậu bỗng hét lên, phản ứng rất quyết liệt:
“Anh Khôi! Mau quay xe lại cho tôi! Mau quay xe lại!”
Sư quyết liệt phản kháng lại của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/217514/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.