Cô cố ý tiến tới đứng đạp lên chân chú rồi hôn liên vành tai của chú. Mặt chú ngay lập tức nóng lên, làm cho biểu cảm hơi đơ một chút, chú hỏi:
“Em làm gì vậy?”
Cô vuốt ve trên ngực chú, khẽ đáp:
“Em bù đắp cho chú tối qua. An Lạc lên phòng rồi, bây giờ ở đây chỉ có hai người thôi.”
“Em chắc chắn chứ? Hôm nay em không đi làm à?”
“Không, em nghỉ hôm nay. Cũng đã hơn nửa năm nay mình không làm gì còn gì, chú không muốn sao?”
Lòng chú rất muốn chuyện ghen tuông mới nãy bỗng kiềm chú lại. Thế là chú quay lưng lạnh lùng gạt tay cô ra, tiếp tục cho đồ vào máy giặt. Giao Giao thấy vậy liền có chút lo lắng, cô vội hỏi:
“Sao vậy? Chú còn giận sao? Em nói sẽ bù đắp mà!”
Chú Kính cặm cụi làm việc một lúc rồi chợt khó chịu trong lòng nên chú quyết định nói ra, bắt đầu việc bằng một câu hỏi có ý nghi ngờ:
“Sao lúc xe hư em không nói để anh đi đón mà lại đi chung xe với người đàn ông đó?”
Vừa nghe hỏi, cô liền trả lời ngay:
“Em sợ chú bận, mắc công phiền chú.”
“Dù có bận cách mấy anh cũng sẽ cho người đến đón em chứ không nói phiền. Em nhiều lúc đã quên đi mất sự hiện diện của người chồng này rồi. Nếu hôm nay anh không ở nhà thì em định giấu chuyện xe hư đi nhờ xe luôn có phải không?”
“Không có. Em vẫn coi chú là chồng mà!”
Nghe đến đây chú liền đóng mạnh nắp máy giặt, quay lại nghiêm tục nhìn cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151173/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.