Nghe đến đây Gia Nguyên thật sự rối bời, cậu không thể tưởng tượng được cảnh phải ngủ giường đơn gối chiếc trong thời gian tới cho dù là một vài ngày cậu cũng không muốn và hơn hết là anh không tin tưởng bất kì người đàn ông nào có thể chăm sóc cho vợ và con của cậu giỏi hơn cậu. Tuy rằng cậu biết rõ chuyện đó là bắt buộc nhưng cũng không dễ dàng nuốt trôi được cảm giác khó chịu đó, chỉ cần nghĩ tới vợ con mình nằm trong vòng tay của người khác cậu lại như sắp phát điên.. Thầy cậu im lặng không nói gì Giao Giao bèn quay lưng đi lại tủ bảo quản sữa mẹ đặt riêng trong phòng để lấy sữa cho con bú, nhưng cô vừa mở tủ ra thì tủ lại hoàn toàn không còn bịt sữa nào, cô lập tức quay lại hỏi Gia Nguyên:
"Sữa hết rồi à? Hết từ lúc nào sao anh không nói."
Gia Nguyên nghe vậy liền vội đi lại tủ xem kĩ hơn, thật sự không còn sữa dự trữ cậu cảm thấy rất kì lạ, nói:
"Anh nhớ còn tận ba bịt lận mà, ai lấy mất rồi chứ!"
Thấy anh cũng không biết nguyên nhân nên cô bỏ qua, đành để cho con gái bú vú trực tiếp lần này cho qua cơn đói. Gia Nguyên cảm thấy vô cùng khó hiểu, cậu ngồi cạnh nhìn cô cho con bú mà vẫn không hiểu lý do mất ba bịt sữa vô lý như vậy. Ban đầu cậu tức vụ bịt sữa nên không để ý đến cô lắm, nhưng chỉ một lúc sau cậu bắt đầu chú ý vào bầu sữa trắng nõn nà của cô, không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151148/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.