Cô dựa vào lòng chú Kính, đôi tay nắm chặt bờ vai chú, khóc lớn:
"Tôi mệt mỏi, mệt mỏi quá rồi! Tôi muốn tự do, tôi muốn làm việc mình thích. Tại sao chuyện đơn giản là được quyết định cuộc đời tôi cũng không có vậy hả? Nhà các người độc ác lắm, cứ ép tôi vào đường cùng mà thôi."
Chú Kính cũng rưng rưng nước mắt, chú ôm chặt lấy cô giống như cũng muốn chia sẻ một phần đau khổ với cô, giọng của chú trầm xuống, nhẹ nhàng nói vào tai cô:
"Không sao cả, có chú ở đây rồi, chú sẽ không để cho con chịu nhiều thiệt thòi như khi ở bên Gia Nguyên đâu. Sinh đứa trẻ này ra, chú dám chắc sẽ đảm bảo cuộc sống tốt đẹp nhất cho con và đứa bé, sẽ không ai dám khinh thường hay dè bỉu mẹ con con cả. Hãy dựa vào chú, tin tưởng chú, chú không thề thốt nhưng những gì đã nói chú nhất định sẽ làm được."
Mặt yếu đuối nhất của cô đã để cho chú Kính nhìn thấy, người khác không ai biết trong suốt thời gian qua cô đã chịu những áp lực và gò bó đến mức nào, Gia Nguyên cũng chưa hiểu được, chỉ có mỗi chú Kính là ngày ngày nhìn từng dáng đi, tướng ngồi của cô, thấu hiểu nỗi lòng trong từng ánh mắt cô. Không hiểu vì sao khi cô ở bên chú Kính cô cảm thấy an toàn và vững chãi hơn khi ở cạnh Gia Nguyên. Chú Kính, người đàn ông từng trải thấu hiểu nhân tình thế thái dường như mới là điểm tựa vào cô nên chọn cho cuộc đời của mình. Cô ngước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151140/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.