Giao Giao chẳng chút mềm lòng chỉ tay vào mặt cậu:
"Nói chuyện với tôi đừng có lôi cha mẹ ra nói, tôi không có cha mẹ dạy anh cũng không có đâu!"
Gia Nguyên uất ức nói không nên lời rồi òa lên khóc:
"Anh có nói em không có cha mẹ dạy khi nào? Ý của anh khác mà!"
"Đừng điêu, cẩn thận cái miệng không thôi tôi vả cho đấy! Tôi không có hiền đâu! Chưa cưới chưa lạy ông bà tổ tiên nhà tôi nên tôi coi như anh còn nhỏ tuổi không đánh mạnh, chứ anh mà đích thật là chồng tôi thì anh vỡ mồm lâu rồi. Đừng có chọc máu chó tôi nổi lên!"
Thấy cô đã nổi nóng thật sự cậu chẳng dám ho he tiếng nào nữa, mớ cơ bắp trong người cùng rụt vào hết chẳng dám gồng lên. Hai người rơi vào im lặng, Giao Giao nổi máu giang hồ cũng nghĩ cầm dao chém bay đầu cậu nhưng thôi không làm mà bỏ vào phòng đi tắm. Chưa bao giờ mà cô thấy thoải mái như lúc này, dường như cô vừa được sống thật với bản thân mình vậy. Sau khi cô đã vào nhà tắm, Gia Nguyên mới ôm mặt đi lại gương xem, lúc này cậu suýt giật mình vì thấy cả năm ngón tay của cô in hằng trên mặt, cái tán đó mà ngay mồm là không chừng vỡ mồm sẽ có thật. Một lần được tận tay thử qua sức mạnh của cô khiến cậu sợ khiếp chẳng dám lớn tiếng với cô nữa.
Vừa bị đánh xong ai cũng có tâm trạng rất tệ, cậu thay đồ đi xuống nhà tìm nước đá chườm cho đỡ rát mặt, cầm túi đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151115/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.