Sau trận đòn đau đớn mà bà Khánh ban cho, Giao Giao chỉ chịu được tới khi bà ta rời đi, sau khi không còn ai nữa cô không kìm được tủi thân mà khóc nhưng vẫn phải đứng dậy dọn dẹp bàn bán đĩa mà Gia Nguyên vừa ăn, hai hàng nước mắt chảy dài trong đau khổ, cô không biết mình có thể chịu đựng được thêm bao lâu nữa và lại nghĩ đến việc trốn đi. Đã một ngày trôi qua, bạn trai không biết ra sao còn mình thì ở đây chịu nhục cúi đầu khom lưng trước kẻ khác, sau cùng thứ cô muốn nhất cũng chỉ là rời khỏi chốn đau khổ này.
Trưa hôm đó, cô ở trên phòng khóa chặt cửa để tìm cách liên lạc với bạn trai. Di động gọi không bắt máy, nhắn tin không trả lời, tài khoản cá nhân mạng xã hội cũng không thấy online khiến cô không thể không nghĩ đến việc bạn trai đã gặp chuyện không may. Hai tiếng đồng hồ cố sức liên lạc với bạn trai, cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng cô, anh ta đã bắt máy, giọng anh ta vừa cất lên lòng cô vui sướng vỡ òa:
"Anh Hiển, cuối cùng anh cũng bắt máy rồi, anh không sao có phải không? Họ có làm gì anh không?"
Bạn trai Giao Giao bắt máy khi đang nằm trên giường bệnh, bề ngoài anh ta là một người bình thường không có gì nổi bật, gương mặt nhìn có dáng vẻ là kẻ tiểu nhân, giọng điệu lúc nói chuyện với cô vô cùng đáng ghét, đầy ý khinh thường:
"Em còn muốn anh ra sao nữa đây? Anh đang ở trong bệnh viện, nãy giờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151068/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.