Cô ấm ức cắn môi cúi đầu, bản thân không muốn nhưng buộc lòng phải nghe theo, càng hận con người Gia Nguyên quá thất thường khó tính. Cứ nghĩ lát nữa ăn cơm xong cậu sẽ nguôi giận bỏ qua cho mình, ai ngờ ăn xong cậu chỉ ra xem cô còn quỳ ở đó không rồi cười một cái bỏ đi lên lầu. Giao Giao tức muốn phát điên, cô cảm giác như mình bị coi như con chó thích thì kêu, không thích thì quát đuổi đi vậy. Lúc muốn thỏa mãn thì ép cô hầu hạ, đến lúc lỡ làm không vừa ý lại không hề vì nghĩa cũ mà bỏ qua.
Mọi người ăn cơm xong, người giúp việc dọn dẹp rửa chén rồi đi hết chỉ có mỗi mình cô quỳ dưới bếp với chiếc bụng đói cồn cào. Cô hậm hực cắn môi chịu đựng cho qua cơn đói, nhưng may là lúc đó có chú Kính xuất hiện, chú ấy ngồi xuống trước mặt cô rồi lén lút lấy ra hai chiếc đùi gà đưa cho cô và nói:
"Con tranh thủ ăn nhanh đi, kẻo người khác thấy lại bị giật mất đó."
Giao Giao rưng rưng nước mắt nhìn người đàn ông dịu dàng trước mặt, cầm dĩa đựng đùi già trên tay, cô xúc động nói:
"Chú hai à, sao chú luôn tốt với con vậy? Nếu không có chú chắc con không sống nổi trên cái nhà này quá!"
Chú Kinh cười, nếp nhăn trên mắt xô vào nhau nhưng vẫn ánh lên vẻ tinh anh và một gương mặt đẹp trai theo một cách rất trưởng thành:
"Không có gì đâu, con ăn hết nó đi, nếu còn thấy đói thì nói chú lấy thêm cho."
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-la-ta-no-nhau/1151066/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.