Con người còn sống để làm gì?
Hẹn hò? Yêu đương? Hưởng thụ? Trách nhiệm? Nghĩa vụ? Dĩ nhiên đối với tất cả mọi người mà nói, xuyên qua chỉ có ý nghĩa ở 3 loại đầu, hẹn hò, yêu đương và hưởng thụ.
Ngồi ở trong xe ngựa to thoải mái hào hoa, ta liền không tự chủ được suy nghĩ lung tung. Nói thật, kể từ khi ta đi tới nơi này, chưa từng nghĩ tới phải tận trách nhiệm vụ nghĩa vụ. Thỉnh thoảng hồi tưởng lại, mình cũng hơi xem thường mình.
Không thể không nghĩ tới, có cần đọc vài câu Hồng Lâu Mộng cho người cổ đại nghe, để những người cổ đại này kinh ngạc một phen hay không, nhưng.... Làm người ta thất vọng chính là, ta cũng không nhớ toàn bộ, thơ văn của Mao chủ tịch đã bị bà bà dùng cũ rồi, ta cũng không biết nàng ấy đã dùng bài nào, bỏ qua bài nào, nhưng theo trình độ thông minh của bà bà ta, đoán chừng đã dùng gần hết rồi.
Hay là hát vang Kim Khúc Đại Toàn ở Đại Hán triều, hướng dẫn Gia Tĩnh theo bài này. Nhưng một lần duy nhất nhỏ giọng ngâm nga 《 người ngốc ở bến tàu 》 tại Phượng Hoàng biệt trang, bị trưởng công chúa nghe được liền hỏi: muội muội rất khó chịu sao? Kể từ đó không còn nchút lòng tin. Vẫn là thế kỷ 21 tốt, ông cụ bảy mươi ngồi trên ghế nghỉ ngơi trong hẻm nhỏ thỉnh thoảng cũng sẽ rống kên đôi câu: "Cô là hoa hồng của tôi cô là hoa hồng của tôi ~~~"
Có lẽ múa cột là một ý thật tốt, tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-sau-cua-ta/1931375/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.