Lệ Hành từng được đeo phù hiệu TZ, điều đó chứng tỏ khả năng ẩn nhẫn của anh rất giỏi, nhưng mà lúc này khi đối mặt với Tiêu Dận, đột nhiên anh cảm thấy nổi giận
Lệ Hành giương mắt, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt lạnh lùng, hơi thở tản mát vẻ cao ngạo “Không đến phiên anh nói cảm ơn” Sau khi nói xong, anh cũng không nhìn Hạ Hi, cất bước rời đi
Giọng nói sắc bén làm cho trong mắt của Tiêu Dận dấy lên 2 ngọn lửa, sự cảm kích trong lòng đột nhiên biến mất, anh rất mất phong độ quát “Đứng lại”
Sau đó, trong lúc Lệ Hành không chú ý, anh ta đột nhiên xuất chiêu
Đã từng lĩnh giáo qua thân thủ của Lệ Hành, cho nên Hạ Hi biết rất rõ khả năng chiến đấu của anh, cô mở miệng gọi
“Tiêu Dận”
Nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, trong điện quang hỏa thạch, Tiêu Dận đã ra tay, cô nhìn thấy một cú đấm thật mạnh sắp đánh vào sườn mặt của Lệ Hành, nhưng không đi kèm với tiếng bốp chat vang lên, tay của Tiêu Dận đã bị Lệ Hành nắm lấy, lúc này Hạ Hi mới ôm ngực thở phào nhẹ nhõm, sau đó cô nghe được anh nói “Tôi khuyên anh đừng quá lỗ mãng, nếu không, tôi sẽ không nhẹ tay đâu”
Lệ Hành vừa nói xong, bầu không khí cũng trở nên khẩn trương, căng thẳng
Đừng nhìn bình thường Tiêu Dận luôn cười cười nói nói với Hạ Hi, nếu bạn biết rõ con người anh ta, sẽ biết anh ta không phải là người dễ chọc, bây giờ lại bị Lệ Hành kích động như thế, một người kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-quen-thuoc/122241/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.