Chương trước
Chương sau
Về đến Tứ nghi đường, nàng đã thấy chàng đang ngồi ở đó trên tay là một quyển sách. Nhìn chàng chăm chú đọc sách, Phù Hoa ngắm không biết chán. Lúc này chàng soái vô cùng.

Chàng đang đọc sách gì vậy. Đợi thiếp lâu chưa ?

Dận Chân để quyển sách xuống bàn, tiến đến gần chỗ nàng, đưa tay giúp nàng phải mấy hạt tuyết bay bụi dính trên tóc.

Nàng lại về muộn như vậy. Còn nhớ việc chú ý sức khỏe không đó. '

' Thiếp vẫn chú ý đến sức khỏe của bản thân mà. Chỉ là vừa rồi trên đường trở lại dính chút tuyết thôi . "

Nàng nhớ là được đừng để đến lúc ốm ra đấy. Ta sẽ lo lắng lắm đó.

'Thiếp biết rồi mà. Để thiếp kêu Tiểu Thuận Tử dọn cơm lên nhé. '

Sau đó cả hai cùng nhau ăn bữa cơm hài hòa ấm áp vô cùng. Đến lúc chuẩn bị đi nghỉ ngơi, nàng mới nói.

'Chàng nghỉ ngơi sớm nha. Chúc chàng ngủ ngon . "

Quen nhau lâu rồi nhưng đây là lần đầu tiên nàng chúc mình ngủ ngon khiến Dận Chân vui mừng ra mặt luôn.

Nàng cũng vậy nhé. Nhớ mơ về ta đó. "

Khúc nhạc đệm nhỏ nhẹ nhàng trôi qua.Sáng sớm ngày hôm sau. Hiếm khi nào mà Phù Hoa ngủ dậy muộn như thế. Đến khi nàng tỉnh trời cũng sáng tỏ rồi. Phù Hoa vội vàng dậy đánh răng rửa mặt, mặc một bộ y phục màu vàng đẹp mắt phối cùng áo choàng màu trắng. Chuẩn bị thêm cả túi tiền nhỏ của nàng nữa. Làm xong mọi thứ nàng mới đi ra ngoài.

Dận Chân thấy nàng cuối cùng cũng dậy thì cười nói :

Hôm nay có người ngủ dậy muộn ta.



'Chàng còn chọc thiếp nữa thì thiếp sẽ giận đó. Sao chàng không gọi thiếp dậy chứ.

' Ta thấy nàng ngủ ngon lên không muốn gọi. "

" Vậy chúng ta mau ăn sáng rồi đi mua đồ thôi. "

" Vội gì chứ, còn nhiều thời gian mà."

' Thiếp biết rồi mà. Chỉ là hơi hào hứng tí thôi"' Được rồi. Nào ngồi xuống, ta kêu Tiểu Thuận Tử mang đồ ăn lên. "

Rồi cả hai nhanh chóng ăn sáng rồi ngồi xe ngựa đi ra ngoài. Lần này đi mua đồ lên ngoại trừ Tiểu Thuận Tử còn có Tiểu Phúc tử và Tiểu ngụy tử đi theo nữa. Dù không phải lần đầu tiên đi ra ngoài nhưng nàng vẫn hào hứng như thường. Hai lần trước ra ngoài đều có chuyện. Chỉ mong lần này sẽ bình thường.

Đến góc phố, xe ngựa dừng lại. Nàng và Tứ gia bước xuống xe ngựa cùng nhau đi dạo phố mua đồ. Nàng mặc áo vàng khoác áo lông trắng lên nhìn như gà con đi bên cạnh gà mẹ vậy. Tất nhiên gà mẹ ở đây là Tứ gia rồi. Chàng ấy hôm nay mặc bộ đồ màu đen tuyền, phối lông ở cổ áo, nhìn uy nghiêm, lạnh lùng vô cùng.

Đúng là chợ tết có khác, náo nhiệt đông đúc vô cùng. Hôm qua Phù Hoa đã nghĩ qua những thứ cần mua rồi. Nàng chỉ cần trang trí Tứ nghi đường là được, những chỗ khác trong phủ đã có Tô công công làm rồi. Như thế rất tốt, nàng còn sợ bản thân không sắp xếp được chu toàn. May là Tứ gia đã suy nghĩ trước và sắp xếp rồi.

Nàng đi dạo một vòng, đầu tiên là mua giấy đỏ viết câu đối. Sau lại mua lá dong để gói bánh, rồi thịt, rồi gạo, rồi đỗ. Thêm cả lan tre buộc bánh nữa. Rồi mua thêm mấy loại giấy màu cắt hoa để dán trang trí nữa.

Nàng rốt cuộc cũng chỉ có thể làm những thứ đó lên mua thôi. Chứ còn những thứ còn lại nàng cũng không rõ lắm. Nàng quay sang hỏi vị Tử gia nãy giờ im lặng đi theo nàng mua sắm.

Chàng có muốn mua gì không ?

" Ta không cần mua gì hết. Hôm nay ra ngoài chủ yếu cho nàng đi dạo chơi và mua sắm mà. Nàng cứ thoải mái đi. "

" Nếu chàng đã nói thế vậy chúng ta đi ra chỗ kia chơi ném vòng đi."Rồi Phù Hoa kéo chàng đi ra chỗ đang náo nhiệt tổ chức ném vòng lấy quà. Nàng cùng chàng nhanh chóng chen vào giữa đám đông. Nhìn những món đồ được sắp xếp ở xa xa. Nàng nhìn mà không chớp mắt. Nàng hỏi ông chủ xem vòng này bán như thế nào.



" Cô nương mua vòng hả. Nay chỗ ta có ưu đãi một lượng bạc mười vòng. Nén chiếc vòng vào trọn món đồ nào thì nhận được món đồ đó. "

Nghe thấy thế, phù Hoa lấy túi tiền ra lấy một lượng bạc đưa cho ông chủ.

" Cho ta mười vòng đi ông chủ. "

11

Mặc dù hơi đắt nhưng nàng rất muốn chơi. Cộng thêm dạo này nàng không còn nghèo nữa. Vậy thì có gì đâu mà phải suy nghĩ, cứ chơi thôi. (2

'Đây mười vòng của cô nương đây. Chúc cô may mắn nhé. "

Rồi nàng nhìn quanh một vòng những món đồ quanh sân. Rồi tầm mắt rơi vào một chiếc lồng nhỏ phủ tấm vải bên trên. Nàng rất tò mò không biết trong đó có gì lên dùng chiếc vòng trên tay ném về phía đó. Một cái, hai cái đều không được. Nên nàng nhanh chóng chuyển sang những món đồ khác.

Nhưng vận may của nàng thật sự không tốt chút nào hết. Trên tay chỉ còn một cái vòng thôi nhưng mà nàng chưa ném chúng một cái nào hết á. Nàng buồn bã nhìn chiếc vòng trên tay. Thầm tiếc cho một lượng bạc mất uổng phí.

Dận Chân xem nàng ném nãy giờ cũng không biết nói gì trước tài ném vòng của nàng nữa. Nhưng thấy nàng buồn như vậy. Chàng lấy chiếc vòng trên tay của nàng rồi nói :

Nàng muốn thứ gì để ta ném cho. "Phù Hoa thấy mình ném tiếp cũng như vậy lên khi chàng đưa ra yêu cầu. Hi vọng lại một lần nữa nhen nhóm.

" Thiếp muốn cái lồng nhỏ phủ vải ở đằng xa kia kìa. '

Nàng hào hứng chỉ vào chiếc lồng cho chàng thấy. Đấy là chiếc lồng lúc đầu nàng nhắm đến mà không được.

" Được để ta lấy nó cho nàng."

Rồi chiếc vòng trên tay chàng bay ra. Tạo ra một độ cong đẹp mắt rồi rơi chúng chiếc lồng đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.