Chương trước
Chương sau
Cả hai cùng nhau đi đến tiền viện để nhận ban thưởng. Đến nơi Phù Hoa đã thấy Tô công công đang tiếp đón một vị công công nào đó ở trong cung. Nàng đi theo chàng vào trong phòng có phúc thân hành lễ qua với người đó. Tứ gia ngồi xuống ghế chủ vị. Vị công công đó nhanh chóng niềm nở chào hỏi, hành lễ.

" Thỉnh an Tứ gia, nô tài phụng mệnh của hoàng thượng mang chiếu chỉ ban thưởng đến đây ạ. Thỉnh Tứ gia xem qua."

Sau đó hắn trình một cuộn giấy vàng đưa cho Tứ gia . Dận Chân ra hiệu cho nàng cầm lấy.

" Phù Hoa, nàng cầm lấy đọc đi."

Vị công công đó cũng là người thức thời, niềm nở đưa cuộn giấy cho nàng rồi nói:

Phiền vị cô nương này đọc những đồ vật ban thưởng. Tất cả đều đang được để ngoài sân ạ.

"

Nghe thấy đồ vật ban thưởng để ngoài sân nàng cũng rất tò mò . Lúc nãy đi theo chàng lên chỉ thấy những rương to để ở đó chứ có biết trong đó có gì đâu. Nàng quay qua nhìn chàng bằng ánh mắt mong chờ. Dận Chân thấy nàng thế cũng nuông chiều nói :

" Đi cùng ta ra ngoài xem đồ được ban thưởng là gì ?" (1

Rồi Dận Chân cất bước đi ra khỏi phòng. Đạt được mong muốn, Phù Hoa vui mừng nhanh chóng lon ton đi theo. Ra đến nơi, nàng thấy Tô công công sai người mở những chiếc rương đó ra. Ánh sáng lấp lánh chói lóa mắt nàng.

Trong đó có rất nhiều đồ vật quý hiếm, phải nói là vàng bạc châu báu. Không quên nhiệm vụ của mình. Phù Hoa cầm cuộn giấy vàng trong tay mở ra, bắt

đầu đọc :



" Ban thưởng cho Tứ gia 2 đôi ngọc như ý, 4 viên dạ minh châu, 10 thước gấm quý tiến cống, 1 bộ ấm trà lưu ly hồng ngọc, 100 lượng hoàng kim, 1 ngàn lượng bạc. ....."

Nghe lời nàng đọc, rồi tự kiểm kê những thứ ở trong rương không thiếu một chỗ. Nhìn đống đồ lấp lánh đó, nàng vui sướng vô cùng. Mất một lúc lâu mới xong quá trình kiểm kê này. Trong lúc đó, Dận Chân luôn đứng bên cạnh nàng. Không phàn nàn một chút nào.

Vị công công ban thưởng thì ngạc nhiên vô cùng. Chưa bao giờ ông thấy cảnh tượng nhận ban thưởng mà còn phải kiểm kê kĩ lưỡng như thế. Chưa từng có một tiền lệ nào luôn. Mà cô nha hoàn ở phủ Tứ gia này thật là đặc biệt. Vậy mà Tứ gia lại còn dung túng cho cô ta làm điều đó mà không hề phàn nàn chút nào hết. Vậy người làm nô tài như ông thì lại càng không có quyền lên tiếng. Ông giữ nụ cười đến cứng đờ cả khuôn mặt cuối cùng cô ta cũng kiểm kê xong. (2)

Phù Hoa kiểm tra xong thì gương mặt không giấu nổi nụ cười nói với chàng :

"Tứ gia nô tì kiểm tra xong rồi a.

Dận Chân sủng nịnh cười nói, chàng ra hiệu cho nàng đi theo sau đó nói với Tô Bồi Thịnh :

Ngươi hãy tiếp đón Phúc công công chu đáo. Còn phần những món đồ này thì mang để vào nhà kho của Tử nghi đường. "

Phù Hoa thấy ra hiệu đi theo của chàng thì nhanh chóng hành lễ rồi lon ton đi ngay phía sau. Sau khi khuất tầm nhìn của mọi người, nàng mới thả lỏng vui vẻ nói:

Chàng nhìn xem những món đồ ban thưởng kia kìa, thật đẹp mắt. Thiếp nhìn mà không rời mắt được luôn. "

Dận Chân nắm lấy tay nàng kéo vào lòng trả lời :

Tiểu tham tiền à. Ta đâu có mù. Ánh mắt của nàng đã nói nên điều đó từ lúc mới đến nơi rồi. "

Phù Hoa đẩy chàng ra, ngại ngùng nói :



Rõ ràng thế sao ?" (1

' Đúng rồi đó. Mắt nàng luôn dán vào những món đồ đó. Như thể hận không thể tiến lên ôm nó được ấy chứ.

" Thiếp nào đâu có như vậy. "

Nàng đỏ mặt quay người đi. Dận Chân lại nắm tay kéo nàng lại dảo bước đi về phía Tứ nghi đường.

" Rồi nàng không như thế. Ta kêu người chuyển vào kho cho nàng rồi. Bao giờ muốn ngắm thì lấy ra mà xem."

11

Thật sao ? Chàng tốt với thiếp quá đi.

Cả hai cùng cười rồi đi về Tứ nghi đường. Về đến nơi chàng nói :

'Nàng đi thay y phục đi. Ta kêu Vân Cẩm đến làm tóc cho nàng. Tí nữa chúng ta đi dự tiệc. "

Nàng nghe vậy nhanh chóng trở về phòng của mình mở tủ quần áo ra lựa y phục. Nhưng lại một bất ngờ nữa đến với nàng. Tủ y phục ít ỏi bình thường. Giờ đây đã thêm nhiều bộ y phục mới được để trong đó. Nhìn những bộ y phục rực rỡ sắc màu trong tủ. Phù Hoa nhìn đến hoa cả mắt vẫn chưa chọn được bộ nào phù hợp.

Chọn lựa thêm một hồi, nàng quyết định mặc bộ y phục bằng lụa gấm màu tím nhạt thêu hoa ở đuôi váy. Mỗi khi di chuyển, đuôi váy chuyển động khiến cánh hoa trên đó lay động theo tạo lên cảnh đẹp ý vui. Mặc dù đẹp là thế nhưng mặc đó đã là tầm thường hơn so với các bộ y phục khác trong tủ rồi.

Nàng nhanh chóng thay xong bộ y phục đó rồi đi ra ngoài cho Vân Cẩm làm tóc. Khi nàng bước ra, Dận Chân đang uống trà đã phải ngước nhìn nàng một cách chăm chú. Không rời mắt một chút nào kể từ khi nàng đi ra khỏi phòng đến giờ. Bộ y phục này rất hợp với nàng. Nó toát lên vẻ nhẹ nhàng, thơ mộng trong ánh mắt của nàng, nhưng đâu đó lại pha một chút tinh nghịch. Quả thật với quyết định để nàng mặc những bộ y phục đẹp đẽ là chính đáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.