Chương trước
Chương sau
Phù Hoa tay bê khay trà, phía sau là Lục thúc trở lại chính phòng. Điều làm nàng khó hiểu là mới đó mà ở ngoài sân Tử nghi đường đã đầy người quỳ ở đó rồi. Nhìn kĩ thì thấy, toàn bộ đều là người ở phòng bếp cả. Mang theo nghi hoặc, nàng tiến vào trong phòng. Để Lục thúc đợi ở ngoài cửa.

Tiến vào trong phòng, nàng thấy Tứ gia ngồi ở chủ vị, bên cạnh có Tô công công và Tiểu Thuận Tử . Nghĩ chắc chắn có chuyện nghiêm trọng sắp xảy ra. Vì nhìn mặt Tứ gia lúc này nghiêm túc, lạnh lùng đến lạ. Mỗi lần chàng như vậy đều là biểu hiện của tức giận sắp bùng nổ.

Nàng đặt khay trà vào bàn, nhẹ nhàng rót một ly trà cho Tứ gia. Nhưng lần này không giống như bình thường. Nàng không hề rót thêm cho mình, cũng không ngồi xuống ghế bên cạnh chàng. Mà đứng nghiêm chỉnh giống hai người Tô công công ở bên cạnh.

Dận Chân nhận ly trà, đưa lên miệng nhấp một ngụm, quay lại đặt ly trà lên bàn. Nhìn thấy nàng không giống ngày thường. Đang đứng đúng với thân phận của mình ở kia. Khiến chàng càng khó chịu trong lòng.

" Phù Hoa, nàng ngồi xuống. Cứ như bình thường. "

Nghe mệnh lệnh của chàng, nàng hơi do dự :

" Tứ gia, nhưng nô tì......

Dận Chân nhíu mày nói :

" Ta cho nàng ngồi, nàng ngồi đi. Không ai có quyền trách phạt nàng ngoài ta hết.

Một câu nói nhưng cắt nghĩa ra thì rất đặc biệt. Phù Hoa nghe rồi cũng l theo lời chàng. Ngồi xuống ghế bên cạnh. Dận Chân lấy ấm trà tự tay rót một ly đưa cho nàng. Nàng nhận lấy ly trà. Uống từng ngụm nhỏ xong để xuống. Tiếp tục để ý tình hình xung quanh.

Toàn bộ những hành động, cử chỉ lúc nãy Tứ gia làm cho nàng, đều được những người quỳ trên đất kia nghe thấy. Câu nói nhẹ nhàng đó lại như búa tạ đập nặng nề vào trong lòng bọn họ. Nhất là vị bếp trưởng. Mồ hôi trên người hắn chảy ròng ròng, mặt tái nhợt đi. Tứ gia bình thường tuy nghiêm khắc với hạ nhân trong phủ, nhưng đãi ngộ mọi mặt rất tốt. Không hề ngược đãi hạ nhân. Chỉ mong lần này ngài ấy giơ cao đánh khẽ. Đấy là suy nghĩ trong lòng những người đang quỳ ở đó. (2)

Dận Chân ra lệnh cho Tô Bồi Thịnh bên cạnh đọc ra những tội trạng của những người dưới kia .Tô Bồi Thịnh nhận lệnh, từ trong tay áo lấy ra một cuốn sổ nhỏ do ám vệ trong phủ bẩm báo hằng ngày. Lật từng trang rồi đọc cho Tứ gia nghe :

" Bẩm Tứ gia, Bếp trưởng này từ khi làm việc ở phủ đến giờ ăn trộm 10 cân gạo tốt, 10 cân bột mì thượng hạng, một bộ chén sứ Thanh Hoa, ........ Sau đó từng người từng người, từ ăn trộm những thứ nhỏ nhất như cái màn thầu cũng bị liệt kê ra, đến kẻ ham ăn lười làm như thế nào cũng bị nói rõ.

Phù Hoa nghe Tô công công đọc từng việc được ghi trong cuốn sổ. Cảm thấy thật chi tiết, rõ ràng, người viết cuốn sổ này thật tỉ mỉ tận tâm. Nhưng sau đó nàng nhớ lại ngay một việc . Nàng cũng đến đây từ lúc lập phủ, vậy những lần ca hát kia cũng bị ghi trong sổ. Và cả việc hôm nay cũng đã được Tứ gia biết. Thế mà nàng còn định cáo trạng . Quay sang nhìn Tứ gia bằng ánh mắt tìm tòi. Liệu Tứ gia đã biết những chuyện đó ? Tí nữa phải tìm cách hỏi riêng ngài ấy mới được.

Quay lại bên này, Tô công công đã đọc xong. Dận Chân nghe rõ từng việc từng việc một. Trầm giọng nói :



" Tô Bồi Thịnh, đưa những người này xuống phòng hạ nhân, mỗi người vi phạm đánh 50 trượng. Yêu cầu bọn họ ai ăn trộm thì bồi thường đúng số lượng. Sau đó đưa bọn họ đến thôn trang lao động. "Tô công công nhận lệnh, kêu người dẫn bọn họ xuống hành hình. Lúc này đây nhóm người bếp trưởng nghe xong trừng phạt của bản thân thì không ngừng đập đầu xin tha.

ồn ào. Bịt miệng lại. "

Tô Bồi Thịnh nhanh chóng ra lệnh cho những gã sai vặt khác lấy khăn bịt miệng từng người sau đó kéo đi.

Trong phòng lúc này Phù Hoa hơi ngạc nhiên trước hình phạt của chàng nhưng không hề ý kiến chút nào. Chàng làm gì cũng có lí do của mình cả.

" Nếu Tiểu Thuận Tử không nói. Nàng định chịu ấm ức đến bao giờ. "

Nghe giọng nói dịu dàng ấy. Phù Hoa mới biết rằng lần này họ bị phạt nặng như vậy là vì chuyện lúc sáng. Một dòng nước ấm chảy trong lòng mang theo hương vị ngọt ngào lan tỏa khắp nơi.

" Cảm ơn Tử gia đã giúp nô tì. Nô tì không định giấu, cũng định nói cho ngài mà."

" Thật ư '

" Tất nhiên rồi ạ. Nô tì còn kêu Lục thúc đến để làm chứng cơ mà."

' Bây giờ phòng bếp trống người, ta kêu Tiểu Thuận Tử mua vài người biết nấu ăn bổ sung vào.

Tứ gia , vị trí bếp trưởng có thể để Lục thúc làm không ạ ? Ông ấy chính là người nấu ăn trong bữa tiệc hôm qua."

Nghe đến đây, Dận Chân mới nhớ ra Lục thúc là ai. Nghĩ đến tay nghề của người đó, cảm thấy hài lòng. Chàng lên tiếng trả lời :

"Được vậy để Lục thúc làm Bếp trưởng."

Được sự đồng ý của Tứ gia, nàng vui mừng chạy ra cửa kêu Lục thúc vào tạ ơn. Biết được mình làm bếp trưởng. Lục thúc thấy bản thân may mắn vì đã gặp được nàng. Tạ ơn Tứ gia xong thì cảm ơn nàng rối rít sau đó quay về phòng bếp nhận việc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.