Sáng hôm sau dậy, Phù Hoa nhanh chóng đi đến viện của Vân Cẩm để làm đèn lồng. Nếu không tranh thủ thời gian làm chắc không kịp để trang trí cho bữa tiệc mất.
Đến nơi nàng thấy Vân Cẩm cũng đã dậy rồi, cả hai hiểu ý nhau cùng bắt tay vào làm việc. Được một lát thì thấy
Trương ma ma bước vào phòng. Phù Hoa tưởng ma ma tìm mình có việc gì bèn lên tiếng nói :
" Trương ma ma hảo, Phù Hoa hiện đang bận chút việc không biết ma ma tìm có việc gì ạ. "
Trương ma ma thấy hai người ở trong phòng làm luôn tay, nơi nơi, chỗ chỗ đều là đèn lồng hoặc dụng cụ làm đèn lồng. Bà cầm thử một chiếc đèn lồng lên mới thấy nó được bọc giấy dán keo chứ chưa hề trang trí gì hết. Bèn lên tiếng trả lời :
"Ta thấy hai người bận rộn quên cả ăn sáng lên đến đây xem có thể giúp gì hai người được không ? "
Phù Hoa thấy Trương ma ma có ý đến giúp đỡ cũng cảm thấy may mắn, như này thì không lo không kịp nữa rồi.
"Cám ơn ma ma đã đến giúp đỡ. Phiền ma ma giúp Phù Hoa làm đèn lồng hình thỏ và hoa sen được không ạ ? "
Trương ma ma thấy nàng nhờ vả thì cũng đến bên cạnh nàng ngồi xuống. Nhìn qua chiếc đèn lồng trong tay nàng sau đó lấy thanh tre bắt đầu tạo hình rồi làm theo. (
Phù Hoa làm xong chiếc đèn lồng trên tay thì nhìn sang Trương ma ma bên cạnh. Cảm thấy ma ma thật khéo tay, mới chỉ nhìn nàng làm qua mà đã có thể làm chiếc đèn lồng giống hệt. Còn hơn hôm qua nàng chỉ Vân Cẩm cả buổi chiều mà nàng ấy không làm được.
Nàng lại chỉ cho ma ma vài chỗ cần chú ý. Thấy ma ma đã làm đến ổn thỏa nàng để ma ma làm tiếp đèn lồng thỏ còn bản thân bắt đầu làm đèn lồng hoa sen. Đèn lồng hoa sen cầu kì phức tạp lên nàng chỉ định làm hai cái để trang trí chủ đạo trong đình. Nên hai cái này nàng làm vô cùng tỉ mỉ và đẹp.
Làm hai cái đèn lồng thôi mà đến trưa nàng mới làm xong. Còn phải viết câu đối, câu hỏi và vẽ tranh lên đó nữa.
Vân Cẩm thì đã đói bụng lên đi lấy đồ ăn cho mọi người, còn bên phía Trương ma ma thì bà ấy sau khi thành thạo làm đèn lồng thì tốc độ rất nhanh. Cứ đà này buổi chiều nàng có thể bắt đầu vẽ tranh được rồi.
Nàng và ma ma cũng nghỉ ngơi một lát, để gọn đèn lồng trên bàn vào một chỗ để lấy bàn ăn cơm. Sau đó thì Vân Cẩm cũng bưng khay thức ăn về đến. Sau đó cả ba nhanh chóng ăn xong bữa cơm để tiếp tục làm việc. Trưa nay nàng không về Tứ nghi đường mà ở luôn bên này để làm cho nhanh.
Đến chiều cả ba lại tiếp tục vào công việc của mình. Nàng bắt đầu chuẩn bị mực và bút thêm màu vẽ tranh để hoạ lên đèn lồng. Đầu tiên nàng hoa trên đèn lồng bình thường đã để lấy cảm giác bút. Sau đó nàng mới hoa vào đèn lồng hình hoa sen. Đèn lồng hoa sen có chín cánh sen, mỗi cánh nàng vẽ một loại hoa xen kẽ một câu chúc mừng.
Sau đó ở đèn lồng bình thường, gồm bốn mặt giấy, nàng sẽ vẽ mỗi mặt một hình thù khác nhau trong đó có một mặt là viết câu đối hoặc câu hỏi. Tổng nàng có mười câu hỏi và mười câu đối. Không quá nhiều cũng không quá ít, vừa vặn khơi dậy hứng thú của mọi người. Trong đó các đáp án nàng sẽ viết vào các đèn lồng hình thỏ. Tất nhiên phải có kí hiệu để phân biệt đáp án đó ở câu hỏi nào rồi.
Ba người trong phòng làm mải mê đến tận khi trời tối mà cũng không hay. Đến khi Tiểu Thuận Tử ở ngoài cửa gọi cả ba mới hay trời tối.
Vân Cẩm thấy tiếng gõ cửa thì đứng dậy mở cửa phòng, thấy bên ngoài là Tiểu Thuận Tử thì gọi nàng :
" Phù Hoa ơi, Tiểu Thuận Tử tìm cô nè."
Phù Hoa nghe thấy có ai tìm mình thì dừng bút, đứng dậy đi ra ngoài. Thấy người tìm Tiểu Thuận Tử thì nàng nói :
" Không biết Tiểu Thuận Tử ca tìm Phù Hoa có chuyện gì ?"
Tiểu Thuận Tử thấy Phù Hoa thì mừng rỡ, hắn gãi gãi cái ót nói :
" Không phải ta tìm cô mà là Tứ gia . Ngài ấy thấy tối rồi mà cô không về lên ra lệnh cho ta đi tìm cô."
Thấy Tiểu Thuận Tử nói là Tứ gia tìm mình. Phù Hoa mới để ý bây giờ trời đã tối rồi. Hơn nữa lúc sáng nàng đi mà không nói, trưa cũng không về.
"Tiểu Thuận Tử ca đợi ta một lát. Xong ta về luôn. "
"Được cô nhanh lên. Trời tối đường khó đi lắm. "
Tiểu Thuận Tử đáp ứng đợi Phù Hoa ở ngoài cửa phòng.
Phù Hoa quay lại trong phòng từ biệt với Trương ma ma và Vân Cẩm bảo hai người họ cũng dọn dẹp đồ đạc rồi đi nghỉ ngơi. Nàng cũng tiến đến dọn dẹp chỗ đèn lồng giang dở trên bàn để gọn nó lại. Sau đó đi ra ngoài.
Nàng cùng Tiểu Thuận Tử đi về Tứ nghi đường. Bây giờ nàng mới hiểu tại sao hắn nói đường khó đi. Vì trời đồ tuyết lên mặt đất trơn trượt, trời tối nhìn không rõ rất dễ bị ngã. May mà Tiểu Thuận Tử bên cạnh có cầm theo đèn, vậy lên quãng đường đi về của nàng có mấy lần trượt tuyết nhưng may mắn không ngã.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]