Một lát sau, nàng thấy một ám vệ mặc đồ màu đen, tiến đến hành lễ với Tứ gia rồi bẩm báo:
" Bẩm gia, thần đã đuổi theo hắn đến con ngõ nhỏ phía sau khu phố. Hắn đi vào một tiểu viện nhỏ ở đó rồi không thấy đi ra nữa. Thần đã để một người khác ở đó trông chừng rồi ạ. "
Dận Chân nghe ám vệ bẩm báo xong thì quay qua hỏi nàng:
" Có muốn đi bắt trộm không."
Phù Hoa nghe thế tất nhiên là đồng ý rồi. Nàng muốn biết kẻ nào gan to như vậy dám ăn trộm giữa thanh thiên bạch nhật thế này.
" Nô tì muốn ạ. "
Thấy nàng đồng ý, Dận Chân ra lệnh cho ám vệ dẫn đường rồi đoàn người bọn họ đi theo ám vệ đến tiểu viện đó.
Đến nơi, trước mắt bọn họ là một tiểu viện vừa nhỏ, vừa tồi tàn. Có một ám vệ đứng canh ở đó tiến đến hành lễ với Tứ gia rồi lui ra đi ở phía sau. Bước vào trong, trước mặt là một căn phòng tồi tàn, rêu bám quanh tường, xung quanh sân viện thì lá với cỏ dại đầy rẫy. Bước vào trong căn phòng tồi tàn đó, trước mặt bọn họ là một đôi phụ tử ăn mặc rách rưới.
Người đàn ông tuổi khoảng tầm tứ tuần đang nằm trên đống cỏ khô, quần áo rách rưới, cơ thể gầy còm, mặt tái xanh vì bệnh tật, lâu lâu lại còn ho ra máu. Bên cạnh ông ấy là cậu bé đã ăn trộm đồ của nàng. Ăn mặc rách rưới, nhìn chỉ tầm 12, 13 tuổi đầu tóc bù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-phu-hoa/3586033/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.