Phù Hoa hoàn hồn khỏi mớ suy nghĩ của bản thân qua tiếng gọi của Cao quản gia.
" Nha hoàn Phù Hoa,nhanh chóng đi theo ta. Ngươi đừng đứng ngẩn ngơ ở đó nữa. "
Nàng sững sờ, hơi co rúm người lại, chẳng biết là vì lạnh hay sợ hãi. Đi theo Cao quản gia ra khỏi phòng, một trận gió tuyết mang theo những bông tuyết trắng xoá thổi tới mặt nàng. Nàng bị cơn gió tuyết lạnh buốt này thổi vào người khiến bản thân tỉnh táo hơn hẳn.Chính nó đã giúp nàng làm lạnh cái đầu đang rối bời vì mớ suy nghĩ kia, giờ đây đã lấy lại sự bình tĩnh vốn có. Điều chỉnh lại tâm trạng, Phù Hoa tiếp tục đi theo Cao quản gia.
Quanh co vòng vèo đi trong tuyết,cả quãng đường Phù Hoa đều cúi đầu, yên lặng bước theo dấu chân phía trước của Cao quản gia. Đến khi phía trước xuất hiện cây cầu quen thuộc, nàng nhìn lên và thấy mảnh sân viện phía Đông Nam bị tuyết phủ trắng xoá. Bước tới căn phòng đó, vẫn là tấm hoành phi đó ' Tứ nghi đường '. Phù Hoa ngạc nhiên vì điều đó. Nàng không hiểu tại sao Cao quản gia lại đưa mình đến đây. Phải chăng đây là ý của chàng, nhưng đến đây để làm gì cơ chứ?
Phù Hoa cắn cắn môi, không thể không nói, chuyện này thật sự quá trùng hợp rồi. Nhưng bây giờ không thể thay đổi mọi chuyện được nữa rồi. Nàng thở dài một tiếng, tiếp tục đi theo Cao quản gia tiến vào phòng.
Bên trong không còn sự trống trải như lần đầu nàng đến đây nữa. Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-phu-hoa/3586002/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.