Editor: VẠN HOA PHI VŨ
Hai thủ vệ giơ chuôi đao ngăn lại: “Kỵ phi nương nương thứ tội, thần phụng chỉ làm việc, kính xin nương nương trở về.”
“Được.” Thanh Hoàn cười nói, “Ngày trước cha ta cũng như thế, nhưng ta vẫn chạy ra ngoài, chẳng qua nếu ta đi ra. Nhất định các ngươi sẽ bị ăn đòn, vậy thì thôi đi.”
Nàng quay đầu lại bờ hồ, chống cằm nhàm chán chờ cá mắc câu, yên lặng đến nỗi tiếng lá rơi xuống thềm cũng nghe thấy rõ ràng.
Sinh nhật Nguyên quý nhân còn náo nhiệt vui vẻ hơn cả Tết Trung thu, chúng tỷ muội cùng nhau xem hí kịch, tặng quà cho nhau. Bối phận nàng không cao cho nên mỗi người tặng quà đều phải đáp lễ, hơn nữa còn khen thưởng rất nhiều cung nữ thái giám để thu mua lòng người.
Duy chỉ có thiếu Kỵ phi sống ở lãnh cung. Kỵ phi không đến, nàng không muốn biết. Vốn theo quan hệ trên dưới, dĩ nhiên là Nguyên quý nhân không có tư cách yêu cầu Kỵ phi nể mặt nàng, chỉ là lúc này nếu không có lễ, ngược lại nàng có chút không hiểu chuyện.
Chiều hôm ấy nàng thật sự sai khiến cung nhân cầm một đồ đưa đến Vân Phù Hiên. Bởi vì có rất nhiều thị vệ canh giữ nên không thể tới gần, vì thế cũng k giải quyết được gì.
Buổi tối Huyền Diệp ở Khải Tường Cung bắn mấy đóa pháo hoa. Pháo hoa sáng lạng chói mắt, trôi trên bầu trời cực kì mỹ lệ, ngay cả nơi xa như Vân Phù Hiên cũng nhìn rõ ràng.
Nhữ Văn ngẩng đầu nhìn nơi xa nói: “Nương nương, đến Tết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doi-phu-dung-nua-doi-sen/113173/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.