Vừa dứt lời, không cho tôi câu phản kháng hay giải thích thì anh ta đã bình thản bước đi. Lúc này cái Ngân cũng từ ngoài xồng xộc chạy tới, sốt sắng nói: 
– Tao thấy ông Huy đi ra được một lúc rồi mà chưa thấy mày ra. Sao rồi? Nhìn mặt ông Huy có vẻ bực bội lắm. 
– Ừ, kết thúc rồi, xong rồi. 
– Kết thúc rồi là chia tay rồi ấy hả? 
– Ừ. Xem như 3 năm qua tao mù nên yêu phải một thằng tồi. 
– Đm, thế là nó phản bội mày, dẫn gái vào khách sạn đ.ụ nhau à? Vậy mà vừa nãy tao đã hi vọng chỉ là hiểu nhầm gì thôi. 
Tôi nhìn cái Ngân, đưa tay lau những giọt nước mắt vẫn còn vương trên má, cười nhạt bảo: 
– Thôi bỏ qua đi, vẫn còn may là chưa kết hôn, chứ kết hôn rồi còn khổ hơn. 
– Đúng rồi. Thôi đi về! 
Nói xong cái Ngân ngoái mắt về hướng người đàn ông vừa nãy bước đi, nó tò mò hỏi: 
– Người vừa nãy là ai vậy? 
– Tao không biết, sao thế? 
– Tao tưởng người quen của mày. Đẹp trai vãi. 
– Từ ngày tao lên trên này học, mày cũng biết ngoài mày tao quen quái ai đâu. 
– Ờ nhỉ? Nhìn thấy trai đẹp tao lại ngu ngu haha. 
– Bố tổ đồ mê trai. 
Lúc tôi và cái Ngân bước ra khỏi khách sạn thì trời cũng tối hẳn. Cái Ngân có rủ tôi đi ăn nhưng với tâm trạng đang tồi tệ như lúc này tôi không có tâm trí gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doan-duyen/2587067/chuong-2.html