Đọc xong dòng tin nhắn, tôi không biết sao Quân lại hẹn tôi đến địa điểm này nhưng ngay lập tức tôi lái xe tới thẳng điểm hẹn. Lúc đứng trước cửa phòng, tự nhiên tim tôi chùng xuống, từ đáy lòng xông lên cảm giác nhức nhối, có lẽ là vì những kỷ niệm xưa cũ như thác nước ùa về trong khoảnh khắc này. Tôi hít một hơi thật sâu rồi mới đưa tay vặn nắm cửa. Quả nhiên phòng không khoá!
Lúc tôi bước vào, đập vào mắt tôi là cảnh tượng ngôi nhà 5 năm qua vẫn không hề thay đổi, dù chỉ là một chút. Tôi liếc mắt nhìn xung quanh ngôi nhà một lượt, cuối cùng phát hiện thấy Quân đang đứng trước ban công. Anh đặt tay lên thành lan can, trên tay là điếu thuốc cháy dở, khói thuốc nhàn nhạt hoà cùng gió trời, không lưu lại chút dấu vết. Tôi không phải là người có trí nhớ tốt nhưng trong ký ức của tôi, hình như anh chưa bao giờ hút thuốc. Thấy tôi, Quân dập tắt điếu thuốc, bình thản xoay người bước vào bên trong. Anh nhìn tôi, cái nhìn chỉ vẻn vọn vài giây ngắn ngủi rồi anh thong thả ngồi xuống chiếc ghế sofa. Trong không gian khép kín, mùi rượu nồng nặc và mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh xộc thẳng vào mũi tôi. Trước đó, anh đã uống rượu sao?
Tôi vì nôn nóng muốn nói cho anh biết sự thật nên đã chủ động lên tiếng trước:
– Quân…tôi có chuyện muốn…
Lời tôi chưa dứt Quân đã cắt ngang:
– Ngồi xuống đi!
Tôi ngồi xuống ghế, liếm nhẹ đôi môi đang khô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-doan-duyen/2587011/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.