🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ khi hiểu được nước mắt căn bản không thể khiến cho cuộc sống này có một tia ấm áp, tôi cũng không còn rơi lệ nữa.



Tôi lặng lẽ làm việc nhà, lặng lẽ học tập, lặng lẽ chịu đòn, lặng lẽ... ngắm nhìn cậu ấy, ánh mặt trời Tần Hạo Dương.



Khi con người ta học được cách thích nghi với việc trầm mặc và cúi đầu, làm người, lại trở nên dễ dàng đến thế.



Từ đầu đến cuối với việc bị những đứa trẻ khác trong lớp cười nhạo rồi đi qua, tôi biến mình thành cái chổi đứng ở cuối phòng học kia, không thanh không vết, trốn vào trong cái vỏ nho nhỏ của mình, cách nhân sinh vui vẻ ngoài kia, xa một đời một kiếp.



Tôi không phản kháng, luôn ngốc nghếch cười, mỗi một người đem tôi lãng quên, có lẽ chính là sự thành toàn lớn nhất cho tôi.



Chỉ có cậu ấy, vầng sáng rạng rỡ vạn vì sao vây quanh ấy, vẫn nhớ rõ sự tồn tại của tôi, nói lời khó nghe với tôi, thích nheo mắt mà tìm thấy bóng dáng nhỏ gầy của tôi ở góc lớp, tận tình giễu cợt.



Lúc đầu, cậu ấy vẫn động tay động chân với tôi. Nhưng đến năm thứ ba bậc tiểu học, cậu ấy thấy trên cánh tay tôi một vết sẹo lớn đỏ sẫm, mày chau thành một đường thẳng, hung tợn nói: "Tại sao lại thế này?"



Ngày hôm qua anh họ bị bạn gái chia tay, tâm tình không tốt, mang tôi ra hành hạ. Tôi không khóc, cũng không cầu xin tha, ngửi thấy mùi khét của da thịt chính mình, trong bụng tôi cuộn lên,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-dieu-thuoc/3112081/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nửa Điếu Thuốc
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.