5
Khi tôi và Phó Kính đính hôn, anh ấy đã chuyển một căn nhà đứng tên tôi, tôi vào đó ở và khoe nó với giới truyền thông.
Sau đó, anh ấy nhiều lần đến ăn tối với tôi nhưng chưa bao giờ ở lại qua đêm.
Thời gian còn lại, anh sống tại căn nhà riêng ở ngoại ô thành phố.
Tôi không đến ở chỗ đó.
Với xác suất cao, đó không phải là nơi tôi có thể đặt chân đến.
Tôi kéo Phó Kính, loạng choạng bước vào thang máy, dựa lưng vào tường và vòng tay ôm lấy anh ấy.
"Lát nữa tôi đi vào trước, nếu anh ta ở nhà, anh phải chạy đi ngay, hiểu chưa?"
Mùi đàn hương tao nhã bỗng bị kéo lại gần, tạo nên bầu không khí mơ hồ.
Anh cụp mắt xuống, bình tĩnh nhìn tôi chằm chằm: “Em lúc nào cũng mang người về nhà?”
Tôi cười đầy ẩn ý, tất nhiên là không rồi.
Nhưng tôi chịu đủ sự kiểm soát của người khác rồi.
Tôi còn trẻ, cũng thích ngắm trai đẹp và yêu đương, tại sao tôi lại phải làm góa phụ cho Phó Kính nếu anh ấy đã thích người khác?
Đinh!
Thang máy đã đến.
Tôi đã nhập mã hai lần để mở cửa.
Ngôi nhà vẫn giống như trước khi tôi rời đi, trước kia căn nhà có màu xám và phong cách đơn giản, giờ đã biến mất thay vào đó là rèm cửa màu vàng nhạt, bàn ăn được phủ bằng vải ren.
Tôi nắm lấy cà vạt của anh ấy và kéo anh ấy vào trong nhà, "Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nua-dem-doi-bung/3328172/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.