Edit: Yunchan
Tim Văn Đan Khê thót lên, cô lập tức quan sát người đàn ông này một cách thần tốc. Hàm lún phún râu, lệ khí ngập thân, cặp mắt lồi, nom đích thị là một người có tính tình nóng nảy, mà còn là người của quân Phá Lỗ nữa, theo đà này mình cô đi không an toàn chút nào. Nhưng nếu không đi… thì giờ cô có quyền để từ chối sao? Rõ ràng hồi nãy họ đã đi rồi, sao lại quay về chứ?
Nghĩ đến đây, Văn Đan Khê nhanh chóng lựa lời nói khéo: “Y thuật của ta không bằng một phần mười đại ca, nếu những đại phu khác đều bó tay hết cách, thì ta cũng chỉ làm phí thời giờ thôi, chi bằng các vị hãy mời người cao minh khác thì hơn.”
Chưa đợi râu quai nón lên tiếng thì Mặt Thẹo kế bên đã mất kiên nhẫn trừng Văn Đan Khê, sừng sộ quát: “Tứ ca ta nghe ngoài đường kháo nhau cô là đại phu nổi danh ở vùng này, sao nào? Cô chữa cho người ngoài được mà không chữa cho Tam ca ta được à, chả lẽ quân Phá Lỗ ta ăn thịt người sao hả?”
Văn Đan Khê chờ hắn bốc hỏa xong mới đáp nhanh: “Vị đại ca này, ta là thầy thuốc thì bất kể ai mắc bệnh cũng nên đến xem. Có điều ta là thân nữ nhi, ở trong thôn thì còn dễ ăn nói, nhưng nếu một thân một mình tới quân doanh thì rất bất tiện. Hơn nữa, thường ngày ta chỉ xem cho hương thân mấy loại bệnh nhẹ như đau nhức cảm mạo, thật lòng không kham nổi việc lớn nhường này, mong đại nhân thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/34663/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.