Edit: Yunchan
Khi trời gần sụp tối Trần Tín mới bàn quân vụ với Chu Thông xong rồi trở về nhà. Hắn mới đi tới cửa viện thì đã thấy Đỗ thị bất ngờ vọt ra, xoắn tay áo, mắt đỏ hoe nhìn hắn ra chiều đáng thương.
Trần Tín vừa thấy bộ dạng này của bà thì bất giác nhíu mày hỏi: “Mẹ thế này là sao?”
Đỗ thị giật giật môi, muốn nói lại thôi. Cứ như phải chịu ấm ức vô cùng lớn lao.
Trần Tín mất kiên nhẫn, khoát tay nói: “Nếu mẹ không còn chuyện gì, thì con về nhà đây.”
Đỗ thị bước vội lên kéo giật tay áo hắn lại, tỏ vẻ đáng thương: “Lập Hổ, hôm nay mẹ cố tình làm một món mà con thích ăn nhất, nên chờ con ở đây. Con qua chỗ mẹ nghỉ ngơi một lát đi, mẹ con chúng ta nói vài câu.”
Trần Tín vừa định cự tuyệt, thì Đỗ thị đột nhiên che mặt khóc nấc lên. Thu hút sự chú ý của người qua đường. Trần Tín bất đắc dĩ đành phải gật đầu đồng ý: “Được rồi, đi thôi.”
Trần Tín sải bước đi trước, Đỗ thị đi bước nhỏ phía sau.
Hai người nhanh chóng tới chỗ của Đỗ thị ở Bắc viện, mấy nha hoàn của Đỗ thị thấy người về thì nhanh nhảu dọn cơm lên.
Trần Tín thấy trên bàn bày toàn là thịt mỡ, thịt viên đủ loại, bèn nhìn qua Đỗ thị với vẻ kỳ quái, nghĩ thầm đây chính là món mình thích ăn nhất sao?
Đỗ thị nhiệt tình mời con trai ngồi xuống, cười cười gắp một miếng thịt mỡ lên nói: “Lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902271/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.