Edit: Yunchan
Trần Quý Hùng đi được sáu ngày, Trần Tín đã dẫn mấy chục thân binh vượt gió bụi quay về. Lúc này, Văn Đan Khê đang ngồi co tròn bên lò sưởi đọc binh thư, khi cô nhìn thấy Trần Tín xuất hiện ở cửa, còn cho là mình đang nằm mộng.
Ánh mắt hai người giao nhau thật lâu, Trần Tín là nét mặt mừng rỡ si dại, còn Văn Đan Khê lại là kinh ngạc không gì sánh được, cô không nén nổi bèn xoa xoa mắt: “Nhị Tín, sao chàng lại đột nhiên trở về.”
Trần Tín chạy thật nhanh tới kiểm tra toàn thân cô một lần, lật đật hỏi: “Nhị đệ nói nàng cần ta chăm sóc nên phái người khác tới thay ra, ta bàn giao hết việc quân cho Hàn sư gia xong thì chạy vội về đây. Nương tử, rốt cuộc nàng làm sao vậy? Sắp hù chết ta rồi.”
Văn Đan Khê lắc đầu mờ mịt: “Không phải ta đã viết thư cho chàng rồi sao, tất cả đều tốt hết mà.”
Trần Tín thấy cô không sao thì tảng đá trong lòng cũng buông xuống, hắn ôm chặt Văn Đan Khê, vừa hôn vừa sờ. Hai người dính nhau một lúc lâu, Trần Tín lại cho thân binh mang rương vào, kéo Văn Đan Khê qua để mở rương kiểm tra: “Nàng xem, đây là các loại đồ khô ta sai người thu gom cho nàng, có rất nhiều đồ hải sản, ở chỗ chúng ta không có, ta còn mời riêng một đầu bếp ở đó dạy ta làm đồ ăn. Hì hì, bây giờ ta hơn xa trước rồi, không chỉ biết làm mỗi một món nữa.”
Văn Đan Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902264/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.