Edit: Yunchan
Trần Tín hỏi với vẻ mặt u uất: “Đan Khê, sao nàng lại cười? Lẽ nào ta nói không đúng?”
Văn Đan Khê từ từ hãm lại, gật đầu nghiêm mặt nói: “Chàng nói rất có lý.”
Mây xám trên mặt Trần Tín lập tức bay sạch, hắn cười hề hề rồi vùi đầu lên vai cô, nói bằng giọng nóng bỏng: “Vợ à, chúng ta lên giường ngủ đi.”
Văn Đan Khê quay ngoắc người cự tuyệt hắn: “Không ngủ, ta còn phải đọc sách tiếp.”
Trần Tín nhanh trí: “Chúng ta lên giường đọc chung.”
Nói rồi không đợi cô từ chối tiếp hắn đã bế thốc cô lên đi thẳng tới giường. Hắn cười hì hì vén màn lên, thả Văn Đan Khê xuống mép giường, khom lưng cởi giầy giúp cô, rồi dịch đế nến lại gần đầu giường. Sau đó lôi từ trong tủ ra quyển “Phi hoa diễm tưởng” hắn thích nhất, đạp rơi giầy rồi nhảy phắt lên giường kéo Văn Đan Khê lại đọc chung. Chưa đọc được mấy trang, Trần Tín đã bắt đầu nghĩ ngợi lan man, rục rà rục rịch. Văn Đan Khê tất nhiên nhận ra sự khác thường của hắn, mè nheo nói: “Nhị Tín, hôm nay chúng ta đã làm rồi, đêm nay không thể.”
Cánh tay đang ôm cô của Trần Tín bất giác siết chặt lại, hắn đành phải gật đầu nói: “Ừ, được rồi.”
Mấy hôm nay cứ để cô nghỉ ngơi thật khỏe trước đã, hắn cũng nhân cơ hội nghiên cứu thêm “Binh pháp”, bữa khác lại tái chiến, hắn chắc chắn sẽ làm cho cô lau mắt mà nhìn. Thế là hai người đọc sách một lát rồi thổi nến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902247/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.