Edit: Yunchan
Hôm sau khi Trần Tín thức giấc thì trời đã quá trưa. Hắn nhìn chỗ mình ngủ mà bỗng thấy ngượng ngùng, bảo đảm tối qua hắn lại say khướt rồi tới gây rối cô rồi. Hắn mơ màng một lúc rồi đứng dậy rửa mặt qua loa, sau đó bước thật nhanh ra nhà chính.
Văn Đan Khê đang sắp xếp dược liệu, thấy hắn bước vào thì cất giọng nói mà không buồn ngẩng đầu: “Trong chái nhà phía Đông có nồi mỳ tương, chàng đi ăn nhanh đi.”
Trần Tín nghe lời bước vào chái nhà Đông bưng mỳ đi ra, ngồi xuống trước mặt Văn Đan Khê bắt đầu ăn. Hắn ăn một miếng lại ngóc đầu lên nhìn cô một cái, nào ngờ người ta lại chẳng có phản ứng gì. Hắn thầm lẩm bẩm trong lòng, cố hồi tưởng lại tối qua có đắc tội gì cô không.
“Chàng ăn nhanh đi, buổi chiều còn phải tới thao trường luyện binh, đừng để lỡ chuyện công.” Văn Đan Khê nhìn điệu bộ của hắn thì hết chịu nổi, thò tay ra kéo nhẹ lỗ tai hắn. Cái nhéo tai này làm Trần Tín lập tức tìm thấy cảm giác tồn tại, mặt hắn cười tươi hơn hớn, trong lòng cũng không còn rối bời nữa.
Văn Đan Khê bước qua rót cho hắn một chén nước nói: “Chàng đừng có bần thần, kẻo lát nữa có người bảo ta làm hư chàng.”
Trần Tín cắm đầu quét sạch mỳ tương trong bát như gió cuốn mây tan, quẹt miệng nói: “Nàng yên tâm đi, ta sẽ tuyên bố với họ. Người nào dám nói bậy nữa ta sẽ đánh hắn nhừ tử.”
Nói rồi lướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902226/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.