Edit: Yunchan
“Sao vậy, nàng không thích sao? Tại ta thấy trên phố xá Tần Châu có rất nhiều nữ tử mặc loại xiêm y này.” Trần Tín nói với vẻ mặt tiu nghỉu.
Văn Đan Khê nhìn hắn cười cười: “Không phải, ta thích lắm. Ta đang nghĩ hình như Dịch Châu chúng ta không bán loại y phục này thôi.”
Trần Tín vừa nghe mặt mày đã rạng rỡ hẳn lên: “Ừ, ta cũng thấy đẹp.”
Văn Đan Khê không lời gì để chống đỡ, người ta đi cả quãng đường xa mang quà về, cô đâu thể nào làm phật ý người ta chứ? Quan trọng là tấm lòng thôi. Nghĩ tới đây, Văn Đan Khê vui vẻ nói: “Ta nhận, cám ơn ngài.”
“Không cần cảm ơn, nàng thích là được rồi.”
“Được rồi, ngài mau về tắm rửa thay y phục rồi ăn cơm đi, mọi người đều đang chờ ngài đấy.”
Trần Tín gật đầu lia lịa, vừa bước lề mề khỏi sân vừa ngoái lại mấy bận. Văn Đan Khê thở ra một hơi rồi gói ghém đồ đạc lại, sau đó tiện đường ghé qua bếp xem thử đồ ăn đã xong chưa.
Ngoài mấy món hấp cần nhiều thời gian ra, những món còn lại đều đã dọn lên mâm. Bọn hỏa kế đã rục rịch bưng mâm thức ăn siêu lớn về phía sảnh trước, Văn Đan Khê sực nhớ ra nên mang một phần thịt cá cho nhà ăn tập thể. Nhưng cô vừa nhắc, Lý thẩm đã nói Hạ hắc tử sai người đưa qua rồi.
Văn Đan Khê dặn dò hỏa kế thêm vài câu nữa, rồi cùng Lý Băng Nhạn bưng cua hấp và gia vị tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902216/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.