Edit: Yunchan
Chưa tới mấy ngày, người Tần Nguyên phái đi đã mang về lỉnh kỉnh vài bao tải hạt giống ngô và khoai lang khoai tây. Theo như lời những hỏa kế kể lại, mấy thứ hạt giống này được chuyển về bằng đường biển từ ngoại bang, có đầy ở Đông Nam Mân Châu. Văn Đan Khê đoán chừng có lẽ giao thông bị đứt đoạn vì chiến loạn, cho nên không thể chuyển tiếp tới phương Bắc.
Cây ngô và khoai tây có thể trồng ngay bây giờ, nhưng khoai lang thì chưa được, Văn Đan Khê nghĩ chưa đầy hai tháng nữa thì khoai lang cô trồng có thể thu hoạch rồi, còn túi khoai này cô cứ dùng làm thức ăn luôn vậy. Thành thử trên mâm cơm hôm ấy xuất hiện vài món khoai lang, như bánh khoai lang áp chảo, khoai lang chiên, và cháo khoai. Có lẽ là vì mới lạ, nên ai nấy đều tranh nhau ăn ngấu nghiến.
Văn Đan Khê lại bảo Mặt Thẹo dẫn theo một tốp binh sĩ xuống dưới chân núi khai hoang đất để trồng ngô và khoai tây. Hai giống cây này trồng vô cùng đơn giản, mà binh lính Phá Lỗ đều là người xuất thân từ gia đình cùng khổ, đương nhiên việc trồng trọt không thể làm khó họ. Có vấn đề chăng là xưa nay họ chưa từng nghĩ làm sơn tặc cũng phải trồng trọt.
Văn Đan Khê nhân cơ hội lựa ra mấy trăm binh lính từng trồng hoa màu, chính cô cũng tạm vứt sách thuốc qua bên, cầm sách nông lên bắt đầu nghiên cứu chăm chỉ.
Trần Tín thấy cô thích đọc sách, bèn đích thân vào thành vác cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902210/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.