Edit: Yunchan
Tần Nguyên lập tức nháy mắt với Hạ hắc tử, Hạ hắc tử biết mình phải rút nhanh khỏi hiện trường. Hắn bèn lôi Mặt Thẹo và Quách Đại Giang quay đầu chạy biến, ra tới cửa thì đụng phải Hồng đại hồ tử, Hạ hắc tử tiện tay tha hắn theo luôn.
Trong đình chỉ còn lại Tần Nguyên và Trần Tín.
Mặt Trần Tín trầm như nước, vòm ngực phập phồng liên hồi, trong khi Tần Nguyên nghiêng đầu nghiên cứu tỉ mỉ cái đầu heo trên bàn.
Lát sau, Trần Tín nặn ra một câu không đầu không đuôi: “Quá đáng giận.”
Tần Nguyên gật đầu ăn theo: “Đại ca chí lý, quá đáng giận.”
Trần Tín lại gầm ghè bồi thêm một câu: “Một đại nam nhân như ta không thèm so đo với cô ta.”
Tần Nguyên vội tiếp lời: “Thế cũng không ổn. Nam nhân thì sao nào? Nam nhân thì phải chịu nhục sao? Đại ca nên cho thấy uy phong của mình mới phải.”
Nói rồi trên mặt hắn lại giở ra cái vẻ chỉ hận rèn sắt không thành thép, ý tứ rất rõ ràng: Gần đây Lão đại huynh làm bọn ta thất vọng quá đi mất.
Trần Tín bị cái mặt này khích tướng tới nỗi ngũ tạng bốc cháy, nhưng hắn sực nhớ ngay tới lời hứa không đi tìm cô nữa, đến đây bỗng nản lòng.
Tần Nguyên vội rèn sắt khi còn nóng dặm thêm vào: “Đại ca, giờ là cô ta chọc tức huynh trước, huynh đâu thể nào cứ để yên vậy chứ? Nếu như chuyện này đồn ra ngoài, để mọi người rỉ tai nhau huynh bị một nữ tử trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902198/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.