Edit: Yunchan
Mọi người vừa nghe Hạ hắc tử phát biểu câu này thì không kiềm được che miệng cười trộm.
Mặt Thẹo biết bị lộ tẩy nên dứt khoát làm ngơ luôn, lập tức chôn đầu vào bát ăn hết tốc lực.
Quách Đại Giang ăn xong trước, vội vã mở bọc đồ lấy ra một quyển sách đưa tới trước mặt Văn Đan Khê nói: “Văn đại phu, đây là sách ta thu được, ta chẳng đọc được mấy chữ nên có cũng xếp xó không xài, thôi thì đưa cho cô đọc tốt hơn.”
Văn Đan Khê cầm nhìn thử, hóa ra là một quyển sách thuốc. Cô cũng không khách sáo mà cười nhận lấy.
Ba người cơm nước xong thì bắt đầu tranh nhau kể chuyện nhà với Văn Đan Khê, rõ ràng họ tới đây có chuẩn bị sẵn, nên tán dóc một hồi thì tán thẳng tới Trần Tín, mỗi lần câu chuyện xoay tới hắn thì Văn Đan Khê sẽ cố ý bẻ ngoặc sang đề tài khác. Cuối cùng, Quách Đại Giang và Mặt Thẹo hết chiêu để tung, chỉ còn Hạ hắc tử cực khổ cầm cự.
Mặt Thẹo càng nói càng gấp, cuối cùng nói huỵt toẹt ra: “Văn đại phu, cô thật sự hiểu lầm đại ca ta rồi, huynh ấy với Trịnh Mỹ Vân thật sự không có gì…”
Văn Đan Khê cau mày, mấy người này tới đây làm thuyết khách sao, chưa từng thấy thuyết khách nào kém chất lượng thế này.
Cô bình tĩnh nhắc nhở ba người: “Ba người lại lén hắn tới đây sao, coi chừng về lại phải chịu phạt.”
Mặt Thẹo bình chân như vại, lèm bèm: “Phạt thì phạt, chả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-y-ve-thoi-loan/1902196/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.