Doãn Y Ngưng vừa ôm gấu bông vừa đứng bất động, hơi thở bi thương bao trùm cô, nó làm cô có cảm giác hít thở không thông. Cô chợt nhớ tới lời Nạp Lan Tử từng nói ... linh hồn là một thứ kỳ diệu, họ có thể đi tới bất cứ nơi đâu họ muốn, có thể hôm nay xuất hiện ở nước Y ngày mai lại là nước Z. Không cố định. Cũng có một số linh hồn ngoại lệ, nó có thể xuyên qua cả thời gian cùng không gian để tới một vị diện khác... một thế giới khác... cho nên Y Ngưng có thể Doãn Hàn đã sống lại trong thân thể một người khác cũng nói không chừng... cho nên Y Ngưng... tim ngươi là ấm áp... tim ngươi là của Doãn Hàn dùng sinh mệnh đổi lấy... Nụ cười của ngươi là điều Doãn Hàn muốn thấy... 19 tuổi năm ấy... Doãn Y Ngưng lại lần nữa nở nụ cười... vì Doãn Hàn. Bất quá tính cách lại không dám khen tặng.... Lúc lạnh lẽo vô tình, khi lại như đứa trẻ không hiểu tí gì về tình cảm.... (=>Đây là điển hình của một nhân cách phân liệt loại nhẹ. =]]) "Ngưng Ngưng.... Ngưng Ngưng...."
Bỗng nhiên một cô nhóc con chạy tới ôm chầm cô lại sau đó thút thít một cách ủy khuất. Tiểu Y Ngưng trợn tròn mắt nhìn phía đang khóc lóc tiểu nha đầu. Sau đó cô đưa tay đẩy khuôn mặt đầy nước mắt kia ra khỏi chú gấu bông mình đang ôm. "Bẩn~ meo~"
Tiểu cô nương nghe tiếng kêu chợt sững người... Ngưng Ngưng đang ôm chú mèo sao? Sau đó thả tay ra khỏi người cô rồi tìm kiếm. Không có~ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-xung-xuyen-qua-sach-nam-chinh-ne-ra-xa/1533165/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.