Chương trước
Chương sau
Đi chơi cả một ngày tiểu Y Ngưng cảm thấy rất vui, nào là được ăn vặt, nào là được đi dạo khắp nơi trong thành phố. Thật là tuyệt... Bất quá đi suốt cả ngày cô cảm thấy cả người đều mệt lả... Đông Phương Vũ hôm nay nổi hứng ẵm cô nhóc này vào phòng nghỉ riêng của anh. Vì sao ư? Đơn giản vì đêm nay viên kẹo ngọt sẽ có tác dụng và anh muốn là người đầu tiên nhìn thấy cô nhóc này biến hình. Doãn Y Ngưng cảm thấy cả người nóng ran lên, máu trong người cô như sôi sùng sục lúc thì tê dại vì ngứa lúc lại nóng rát làn da. Thật khó chịu... Sau đó cô nhóc cảm thấy phần đầu cùng sau mông rất ngứa...rất ngứa... rồi không chịu nổi sự dằn vặt này cô ngất xỉu. Đông Phương Vũ tháo kính mắt nhìn phía đang u lên hai cục nhỏ phía trên đầu hắn dùng ngón tay xoa nhẹ, xoa nhẹ như an ủi...sau đó phần u dần xẹp xuống lộ ra đôi tai mèo trắng muốt như bông... nó nhỏ nhắn nhìn thật đáng yêu. Đông Phương Vũ lại đưa tay xoa nhẹ khối u lớn phía sau mông cô, từ nơi đó mọc ra một chiếc đuôi dài màu trắng thả xuống tấm ra giường màu đen tuyệt đẹp.... Như hài lòng với tác phẩm của mình hắn dùng điện thoại chụp vài tấm làm kỷ niệm sau đó ôm thân hình bé nhỏ vào lòng ngủ. Ngày mai sẽ là một ngày bận rộn. Trên chiếc giường đen là hai thân ảnh đang ôm nhau ngủ một cách ngọt ngào. Tiểu nha đầu giật mình tỉnh dậy, cái mũi nhỏ ngửi nhẹ mùi bạc hà sau đó dụi dụi đầu vào lồng ngực ai đó. Đông Phương Vũ mở mắt ra nhìn cô nhóc trong ngực, cúi đầu hôn nhẹ đỉnh đầu cô, đôi tay giơ lên vút ve vài cái vào đôi tai mèo mẫn cảm khiến nó run rẩy. Tiểu Y Ngưng cảm thấy một dòng điện xoẹt qua khiến cô rùng mình. Cô nhóc ngồi bật dậy sờ sờ cái tai mèo nhỏ nhắn sau đó mặt đần ra... ngô~ nó mềm mềm... có lông....sờ vào rất thoải mái...rồi cô chợt thấy bắp chân nhồn nhột nên đưa tay nắm lấy vật gì đó đang ngoe ngẩy sau mông.... A~ Đuôi mèo a~ Nhưng mà Vũ ca ca không nuôi mèo được trong bệnh viện ar~ "Meo~ Vũ ca ca?"
Oa~ sao cô lại kêu meo ar~ tò mò quái~ Đông Phương Vũ ngồi dậy ôm cô nhóc thả ngồi trên đùi mình lấy tay chơi đùa với chiếc đuôi dài kiến tiểu Y Ngưng cảm thấy thật nhột. Cả người cô như mất hết sức lực xụi lơ trên đùi hắn. Con sói đuôi to nào đó cảm thấy một cảm giác thành tựu nảy sinh trong lòng mình. Ánh mắt ôn nhu nhìn cô khẽ hỏi. "Thích không bảo bối?"
TIểu Y Ngưng nghe hỏi chợt tỉnh người sau đó hồng mặt hưng phấn gật đầu. "Thật thích...thật thích...meo~"
Oa~ nhìn này... cô có tai a~ Lông trắng mịn lại rất đáng yêu... cũng có cái đuôi nữa... Meo~ Tiểu nha đầu vội vã chạy vào toilet ngắm nghía mình qua chiếc gương sau đó bật cười khanh khách ngoắc ngoắc cái tai lại vung vẩy cái đuôi. Oa~ thật đáng yêu ... thật đáng yêu... Đông Phương Vũ tay cầm bộ đầm loli màu xanh biển vào phòng tắm thì bật cười. Xem hắn đang nhìn thấy cái gì kìa... tiểu nha đầu sờ tai tới nỗi khuôn mặt đờ đẫn hẳn ra. Thật là cô ngốc. Cô nhóc không biết tai cùng đuôi là thứ rất mẫn cảm sao? Hắn đưa tay mò cô vào lòng giúp cô làm vệ sinh cá nhân rồi thuận tay thay cho cô bộ đồ mới. Doãn Y Ngưng cảm thấy cái đầu mình càng ngày càng mơ màng cho đến khi nghe tiếng leng keng vang lên, cô nhóc mới như bừng tỉnh. Đưa tay sờ sờ lên tai mèo cô thấy mỗi bên đã được buột ruy băng cùng màu chiếc đầm, kèm theo đó là hai chiếc chuông nhỏ mỗi bên. Tiểu Y Ngưng hưng phấn vẫy đuôi thì thấy chiếc đuôi vốn dĩ màu trắng của cô đã được buột thêm chiếc nơ xanh đính một chiếc chuông to ngay giữa nơ. Cứ mỗi lần vung vẫy là lại phát ra những âm thanh dễ nghe. Cô đưa mắt sùng bái nhìn phía Đông Phương Vũ. Mà không hề hay biết con sói nào đó đang dần dần trở nên biến thái hơn... và việc làm cô có tai cùng đuôi cũng là có mục đích của riêng hắn. Hắn muốn biết nếu cứ vuốt đuôi cùng tai càng nhanh càng mạnh thì cô có thể hay không cao trào. Cứ nghĩ tới bé mèo nào đó rên hừ hừ trên giường mà hắn cảm thấy...thật...hưng phấn. Hắn có nên chế thêm vài loại thuốc để chơi đùa? Bộ não tà ác của ai kia lại lần nữa hoạt động. Bất quá hắn phải chứng kiến vẻ cao trào của chú mèo nhỏ này sau đó gửi một clip nhỏ cho Doãn Mặc coi. Cái tên cuồng muội kia sẽ phải làm gì khi muội muội của hắn trở nên càng ngày càng...mê người... Bé mèo ngoan ngar~ tới Vũ ca ca trong tay... Vũ ca ca sẽ làm muội thật... thoải mái a~ Đông Phương Vũ ôm lấy tiểu Y Ngưng lên cao, để cô nhóc ngồi lên cánh tay của hắn rồi rời khỏi căn phòng...
Khụ... loại thuốc ta thích nhất... Các nàng muốn Y Ngưng hóa thành con vật nào nha~ Cmtcho ta để ta tham khảo =]]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.