Edit: Kiri
Kiều Diễm cảm thấy người hơi nóng lên liền vội vội vàng vàng buông cô ra.
“Khụ.” Hắn ho một tiếng để che dấu tâm tình, trên mặt đã kịp giả vờ bình tĩnh: “Cô từ từ đọc đi, tôi đến thư phòng.”
Diệp Tử cũng cắn môi cúi đầu, hai tai đỏ bừng làm bại lộ sự xấu hổ của cô lúc này.
Kiều Diễm nhịn không được mà nuốt nước bọt, nhưng lại xoay người đi ra ngoài không hề có chút do dự. Hắn chưa muốn khiến quan hệ của bọn họ trở nên càng thêm phức tạp trước khi làm rõ được cảm xúc của mình.
Mấy ngày gần đây, Diệp Tử gần như hoàn toàn không có tự giác là mình đang bị nhốt, cả ngày làm nũng bán manh để Kiều Diễm mua đủ thứ về cho mình. Có khi là vài quyển sách, có khi là vài loại đồ ăn đột nhiên cô muốn ăn, hoặc là gấu bông thật to, hay một vài thứ đồ trang trí kỳ lạ……..
(Bán manh: tỏ ra dễ thương)
Lúc hắn đi vào phòng, Diệp Tử đang ngồi trên sô pha đọc sách, chân để trần, đôi lúc nhấn nhẹ một cái xuống đất để sô pha quay tròn một vòng.
Nghe thấy tiếng cửa mở, cô ngẩng đầu lên, mỉm cười một cái theo bản năng: “Anh về rồi à, thiên nga thủy tinh tím của tôi đâu?”
“Này.” Kiều Diễm đã trở nên chết lặng sau một loạt các loại châm chọc cười nhạo, dù sao người phụ nữ này luôn luôn lấy ra được đủ mọi lý do để lấp liếm.
Diệp Tử cười tủm tỉm nhận lấy hộp quà được gói rất đẹp: “Cái nơ bướm màu phấn hồng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-xung-cong-tam-ke/561930/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.