Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Rốt cuộc ngươi là ai? Lại dám động thủ ở đây"-một người lớn tuổi nhất trong Hội hiền nhân đứng lên quát, nghỉ một lúc liền tiếp tục nói"Dù sao cũng là ứng viên Vương tuyển, đâu thể nói đánh là đánh! Người đâu đem cô ta ra ngoài"
Lời nói được nói xong, liền có hai gã mặc giáp phục binh sĩ tiến lại túm lấy cánh tay của Phoenix.
Lilian thấy Phoenix bị động chạm liền đứng dậy định nói gì đó, liền bên cửa chính điện được mở được mở ra, lời nói cũng bị nghẹn lại, ánh mắt tất cả mọi người cũng đổ dồn về phía cửa.
Cửa điện được mở ra, một đám người mặt giáp phục được in ký hiệu của đế quốc bước đều vào trong, cả một nhóm người trên dưới hơn mười người dạt ra thành hai hàng. Phía xa xa có bóng dáng một người đàn ông bước vào, thân hình không phải kiểu đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, dáng người thẳng tấp, cao nhưng vừa vặn không quá gầy cũng không quá béo, về gương mặt thì phải nói là khiến một số con gái nhà quý tộc há hốc mồm, ánh mắt muốn ăn tươi người vậy.

"Ta ở bên ngoài cũng nghe được sự náo nhiệt ở đây đó"- bước vào giữa điện, anh cất giọng trầm ấm mang theo một chút uy nghiêm.
"Ngài Fergus! Mau đem ghế"- đội trưởng đội binh sĩ hoàng gia hô một tiếng gọi người kia, rồi chỉ tay ra lệnh cho một người mang ghế lại.
Fergus là người dẫn đầu của đội kỵ binh hoàng gia, dẫn đầu nhưng binh sĩ bình loạn đế quốc, nói về binh quyền thì về sau quốc vương tương lai cũng phải kiêng dè anh vài phần, Fergus nắm bốn phần trong mười phần binh lực của đế quốc, nếu nói đúng hơn anh chỉ cần hai phần cũng đủ đánh thắng sáu phần còn lại rồi. Ở bên ngoài lập nhiều chiến công, nhưng Fergus chưa từng có ý nghĩ không an phận.
"Thả ra!"- Fergus chỉ nhìn về phía của Phoenix, ra lệnh cho hai binh sĩ đang túm lấy cô, bọn họ sao có thể không nghe liền lập tức buông ra.
Phoenix nhìn người kia đến thất thần, mắt có chút cay cay, lại không biết phải biểu lộ cảm xúc gì, sự hỗn độn trong cảm xúc cũng hiện rõ lên gương mặt của cô. Không chỉ Phoenix mà cả Roxena và Lilian cũng nhìn chăm chăm về Fergus, Roxena mặc dù đã nghe qua nhưng vẫn là có chút hiếu kì về người này! Lilian lại không đổi sắc mặt, vốn không nhìn ra được gì!.
Fergus tiến lại bên cạnh Phoenix, hai người bốn mắt nhìn nhau, giống như có thề hiểu đối phương đang nghĩ gì thông qua ánh mắt. Lúc này Fergus quỳ một chân xuống nâng bàn tay của Phoenix lên, hôn nhẹ vào những ngón của cô.

Một màn này làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc, Roxena nhìn thấy Phoenix cũng không hề phản ứng gì? Cứ chăm chăm nhìn người kia làm lòng cô không khỏi nảy sinh sự ghen tuông. Lilian tuy có chút ngạc nhiên, nhưng bất giác khóe môi lại cong lên rồi rất nhanh thu lại. Roswa cũng không lấy lầm ngạc nhiên, giống như biết trước tất cả mọi chuyện.
"Bị ức hiếp rồi đúng không? Là ai?"- Fergus trong giọng nói bao nhiêu phần chiều chuộng hỏi.
"Fergus"
"Ta đây"
"Fergus"
"Anh đây"
"Đúng thật là anh rồi! Em không nằm mơ!"-nói rồi Phoenix không biết là bao nhiêu ánh mắt đang đổ dồn về mình mà ôm lấy Fergus, càng ôm càng chặt như sợ sẽ đánh mất người kia vậy.
Roxena chưa bao giờ thấy Phoenix lại thân thiết với một người như vậy? Ngay cả Lloyd cô cũng chưa từng thấy qua, vừa nãy lòng cô chỉ mới được xoa dịu bây giờ lại càng thêm tức giận.
Fergus đi tới nhấc ghế để Phoenix ngồi xuống rồi nhẹ nhàng vỗ vai nàng"Yên tâm có ta rồi! Mọi chuyện để ta thay em!"- nói xong Fergus đảo mắt nhìn một vòng xung quanh hơi dừng lại ở ngài Roswa, sao đó hưởng thẳng ánh mắt về Hội hiền nhân nói"Vừa rồi là ai dám ức hiếp người của gia tộc Biliar?"
Cả một chính điện chật người, bây giờ còn thêm ồn ào hơn, một vài người thay nhau xì xầm gì đó. Ngay cả Roxena còn ngạc nhiên không ít, cô quay sang nhìn Roswa thấy ông bình thản như không có việc gì, nghĩ ông từ đầu đã biết nén tò mò Roxena tiếp tục quan sát.
Fergus biết Phoenix rời khỏi nhà chính là muốn chối bỏ cái họ này, bây giờ anh lại nhắc đến, anh lại đem công khai nói ra như vậy sẽ làm Phoenix khó chịu, nghĩ vậy Fergus liền ghé sát tai Phoenix thì thầm"Em đừng lo! Ta không phải của trước đây vô năng! Bây giờ đã là người đứng đầu gia tộc càng không để em chịu thiệt!"
Fergus trấn an xong liền quay sang người đang ôm một bên má kêu than mà nói"Tiểu thư đây người là nói ửng viên khác thấp hèn, ta lại cảm thấy người không xứng lại là người thì đúng hơn!"- Fergus biết nói những lời này chính là đã chen một chân vào cuộc Vương tuyển này, lại không thể đứng im nhìn Phoenix bị ức hiếp nữa.
Nói xong không ai nói thêm gì, mọi chuyện được tiếp tục, cuộc ra mặt ứng viên diễn ra thuận lợi.
- ----------------------------------------------------------
Roxena định tiến lại bên cạnh Phoenix, lại bị Lilian nhanh hơn một bước nắm lấy tay nàng kéo đi, không cho cô có cơ hội tiếp cận.
Phoenix vì thấy được sự trở lại của Fergus chính là vui mừng, những năm qua không khi nào cô không nhớ đến ngày tháng ờ bên cạnh Fergus được anh bảo hộ. Lại quên đi Roxena đang tức giận, để cho Lilian tùy tiện kéo cô đi.
"Tiểu thư Lilian! Lâu rồi mới gặp lại người!"- từ xa có một cô gái đi tới trước Lilian, một tiếng gọi tỏ vẻ thân thiết.
Lilian đứng lại nói chuyện cùng cô ta, buông lỏng Phoenix ra. Phoenix liền tìm cách thoái lui, cung điện rộng lớn Phoenix trở ra ngoài đi dạo một lúc, hiện tại Fergus vẫn còn phải tiếp chuyện rất nhiều người vẫn chưa thể cùng cô ở một chỗ.
Đi một lúc Phoenix liền thấy Roxena đang đứng ngẩn người, đứng xa quan sát một lúc thì tiến lại gần nói"Người sao lại ở đây? Không vào trong tham gia yến tiệc sao?"
Roxena nghe được giọng nói của Phoenix, nhanh chóng xoay người lại, thấy được người mình yêu lòng có chút vui mừng, từ lúc Phoenix rời khỏi vinh thự đã gần một tháng không gặp, làm sao lại không nhớ? Bất quá lúc nãy thấy nàng cùng Lilian tay trong tay thân thiết vẫn là có chút ghen tức"Bên trong ồn ào, ra đây yên tĩnh một chút"- nói xong Roxena suy nghĩ về việc lúc nãy, Phoenix là người của nhà Biliar, rốt cuộc còn bao nhiêu việc cô không biết, tuy nghĩ vậy Roxena vẫn không định hỏi Phoenix hiếm khi lại ở chung cô không muốn nhắc chuyện khác.
"Ở bên kia là dòng kênh được đào thông quanh cung điện, qua bên đó lên thuyền ngồi ngắm trăng cũng rất tốt"- Phoenix nói xong liền nắm lấy tay Roxena kéo đi, bình thường cô sẽ không tùy tiện như vậy có lẽ hôm nay rất vui nên liền không để ý.
Roxena bị lôi kéo đi, hiện tại nàng không quan tâm là đi đâu, nhìn người kia chủ động nắm tay nàng, còn nắm rất chặt bây giờ có kêu nàng đi chết thật cũng cam lòng. Roxena bị kéo lên thuyền thấy Phoenix tháo dây cột thuyền để nó tự lênh đênh trên mặt nước liền hỏi"Ngươi biết chèo thuyền sao?"
"Đương nhiên...là không rồi?"- Phoenix giả vờ ấp a ấp úng, cố tình muốn trêu chọc Roxena.
Roxena thấy Phoenix biểu tình như vậy liền không hoài nghi mà tin nàng, chỉ là một lát sau, làm sao các nàng có thể vào bờ, nét mặt liền tái xanh cô không biết bơi lỡ rớt xuống thì phải làm sao? Nghĩ lại vừa rồi ai còn nghĩ là có thể đi chết cùng nàng, bây lại chưa gì lại như vậy! Thật là quá mất mặt rồi, cũng may là cô không nói những lời kia với Phoenix, nếu không chắc phải nhảy xuống nước chết ngay tại chỗ mất.
Phoenix thấy Roxena có vẻ lo lắng liền tiến lại ngồi bên cạnh, thuyền được thiết kế có mái che và cả rèm, chỗ ngồi ngay cả bàn tất cả đều đầy đủ, chỗ này vẫn thường được quốc vương đời trước sử dụng tiếp một số triều thần. Phoenix ngồi bên cạnh lại không thấy người kia nói gì liền hỏi"Người không có gì muốn hỏi ta sao?"
Roxena từ nãy giờ đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, lại bị câu hỏi của Phoenix kéo về" Có rất nhiều chuyện, lại không biết nên hỏi cái nào trước thôi!"
Phoenix nghe vậy cũng im lặng không nói gì, cô cũng không biết nếu Roxena hỏi thì bản thân có trả lời được không? Nếu là chuyện của Lilian cô không ngần ngại nói ra, nhưng nếu là chuyện của bản thân thật lòng thì vẫn là không muốn nói.
"Ta đang ghen! Rất ghen! Lại không biết bản thân lấy tư cách gì để bộc lộ, thật sự rất khó chịu!"- Roxena không muốn im lặng để bầu không khí trở nên nặng nề, cô liền thằng thắn nói cho Phoenix nghe hết lòng mình.
Phoenix nghe được những lời này thì không khỏi có chút giật mình, Roxena là người trước giờ không thường bộc lộ cảm xúc, nhưng Phoenix cảm nhận được mỗi khi Roxena ở bên cạnh mình cảm xúc đều hỗn loạn cả lên"Thời gian trước ta luôn nghĩ trốn tránh người sẽ giải quyết được tất cả, bây giờ nghĩ lại lúc đó là ta nghĩ không được tốt rồi"
"Ngươi tránh ta, sao ta lại có thể không biết chỉ là ta lại chẳng muốn quá gượng ép ngươi cứ từ từ vậy, sợ ngươi sẽ rời xa ta, bây giờ lại thấy ngươi cùng Lilian thân thiết tùy tiện để ả hôn ngươi, ta nếu nói không ghen chính là nói dối"- Roxena đem lời trong lòng nói ra, tuy có chút ngượng ngùng khi để Phoenix biết, nhưng nếu không nói thì sợ là sẽ giữ trong lòng đến phát bệnh.
Phoenix nhìn Roxena nét mặt có chút ngượng ngùng nhìn không ra nửa điểm là giả dối nào, Phoenix muốn đưa tay chạm vào má Roxena, lại chưa kịp chạm vào thì Roxena dùng hết trọng lượng cơ thể ngã về phía nàng. Phoenix không nghĩ nhiều đưa tay ôm Roxena vào lòng, ghế ngồi trên thuyền được thiết kế không quá rộng sợ rằng không giữ chặt Roxena thì cả hai liền ngã lăn trên đất.
Chỉ nằm được nữa thân trên chân phải gác dưới đất, Roxena lại nằm trên người cô, lúc Phoenix phát hiện ra tư thế này có bao nhiêu điểm không đúng. Roxena không muốn để Phoenix phát giác liền áp sát môi của mình vào môi nàng.
Roxena dùng môi mình mút lấy môi trên rồi lại môi dưới của Phoenix, cảm giác không đủ trước đến giờ mỗi khi chạm vào người Phoenix nàng đều là thấy không đủ như vậy, Roxena không nhịn được vươn đầu lưỡi ra, hy vọng người ở dưới thân sẽ đáp trả.

Phoenix ban đầu có hơi giật mình, nhưng vẫn là chấp nhận liền mở hé miệng đủ để Roxena xâm nhập vào. Roxena thấy Phoenix chấp thuận thì liền nhanh chóng thâm nhập, để tránh việc người kia đổi ý, cả hai dây dưa một lúc đến khi hơi thở sắp cạn thì mới dừng lại. Cả hai hiện tại cảm thấy rất nóng, mặc dù thời tiết tuy không quá lạnh nhưng vẫn là rất mát mẻ.
Hơi thở gấp gáp, bốn mắt nhìn nhau bất giác có chút ngượng ngùng liền quay đi. Roxena hiện tại cảm xúc càng thêm hỗn loạn, tim đập rộn ràng liền muốn đối với Phoenix không muốn chỉ dừng lại ở nụ hôn, cô cuối xuống hướng cái cổ trắng nõn của Phoenix mà tiến tới, liếm liếm xương quai xanh của nàng. Đưa tay định cởi nhẹ cúc áo của Phoenix liền bị cô túm lấy cổ tay giọng nói thay đổi hơi khàn đi mà nói" Ở bên ngoài, người đừng tùy tiện!"
Lúc này Phoenix nhắc Roxena mới nhớ là cả hai đang ở trên thuyền, dù kinh đáo nhưng có khả năng vẫn sẽ thấy, cô lại không muốn Phoenix bị kẻ khác nhìn dù một chút.
Phoenix lợi dụng lúc Roxena suy tư dã đứng dậy chỉnh lại y phục rồi nói"Mau trở về thôi"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.