*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Ngươi nói gì?"-Roxena túm lấy cổ áo của một người đàn ông đang quỳ dưới đất lắc mạnh, rồi như muốn hét lên. "Tiểu thư tất cả những gì thần nói đều là sự thật thưa người"-người kia hốt hoảng cả người run rẩy nói. "Tiểu thư người đừng tức giận,sẽ không tốt cho sức khỏe đâu, lỡ đổ bệnh như lần trước thì sao!"-Roswa đang ngồi nãy giờ liền đứng dậy đi tới vỗ nhẹ vào vai của Roxena nói.
Roxena buông cổ áo của anh ta ra, rồi tự kìm chế cơn tức giận của bản thân nói"Ngươi cút ra ngoài đi!"-nói xong cô quay sang níu lấy tay của Roswa rồi nói tiếp"Ngài Ros! Phoenix sẽ gặp nguy hiểm mất,ta phải làm sao đây?" Roswa dìu Roxena ngồi xuống ghế,sao đó từ từ nói"Tiểu thư người đừng lo lắng, ta sẽ cho người đi bảo vệ cô ấy" "Không được! Không được, ta muốn vào kinh đô sớm hơn dự định"-Roxena vừa ngồi xuống liền bật dậy đi ra ngoài. Roswa chỉ có cách lắc đầu đuổi theo"Hiện tại người thật sự có vướng bận rồi"-ông vừa đi vừa lầm bầm trong miệng, Roswa nuôi nấng Roxena từ bé đương nhiên hy vọng cô có thể hạnh phúc, nhưng hiện tại việc quan trọng của cô chính là cuộc Vương tuyển. Roxena đi cho đến khi chạm mặt Lloyd thì dừng lại, cô không biết bản thân đã đi bao lâu rồi,vinh thự to lớn như vậy cô lại không cảm thấy mỏi. Lloyd thấy Roxena đi tới liền hành lễ với cô rồi hỏi"Tiểu thư! Người cần gì sao? "Ngươi mau nhanh đi chuẩn bị xe ngựa,ta muốn đi kinh đô ngay bây giờ"- nói xong cô quay lại nhìn về phía Erin đang đứng, Erin hiểu ý của Roxena lập tức trở về chuẩn bị hành lý. Lloyd nhìn thấy được sự tức giận,lo lắng và gấp gáp từ Roxena lại không biết phải làm sao? Anh nhìn về phía của ngài Roswa đang đứng. Roswa hiểu ý chỉ gật đầu đồng ý, ông biết bản thân không thể cản nổi sức mạnh của tình yêu, nhìn Roxena lo lắng như vậy với tư cách như một người cha sao ông có thể làm ngơ. Lloyd tức tóc đi chuẩn bị,được một giờ đồng hồ sau thì cũng lên đường đi khỏi vinh thự, trước khi rời đi Roswa căn dặn Elia trong thời gian ông rời khỏi phải báo vệ tốt nơi này. Erin không ở lại cùng chị gái của mình, cô đi theo chăm sóc cho tiểu thư, dù Elia và Erin là chị em song sinh nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược, Elia từ nhỏ đã mạnh mẽ hơn Erin, tính cách ương ngạnh, chỉ thích động dao kiếm,cô mạnh hơn em gái của mình rất nhiều, còn Erin có vẻ yếu đuối hơn,trong thân thiện lại rất hoạt bát, giao cho Elia trong coi vinh thự ông cũng cảm thấy yên tâm hơn.
"Người nói sao? Phoenix có thể sẽ gặp nguy hiểm sao?"- Lloyd ngồi trên xe ngựa nghe Roswa nói về tin tình báo được gửi về không khói lo lâng thốt lên. Hôm nay Lloyd không cưỡi ngựa mà lại ngồi trong xe, vì chỗ trên xe ngựa còn trống rất nhiều nếu để Roxena và Roswa ngồi thì hơi phí,ông liền gọi Erin và Lloyd vào ngồi cùng,sẵn nói cho anh biết về việc Lilian có thể sẽ làm phản, lại không ngờ anh chỉ quan tâm đến Phoenix, xem ra Roxena sẽ có thêm nhiều tình địch rồi. "Về việc này phải vào kinh đô mới có thể biết rõ"-Roswa nhìn vẻ mặt lo lắng của anh giống như lúc Roxena nghe tin vậy, càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình là không sai. Roxena cũng không nói gì,nãy giờ cô chỉ ngồi im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện tại cô chỉ lo lắng cho Phoenix không còn tâm trạng để nghĩ xem mình có tình địch hay không, nhưng đối với việc Lloyd có tình cảm với Phoenix cô cũng đâu phải kẻ ngốc mà không nhận ra,nhưng lại không thể làm gì thôi. "Ngài Roswa! Nếu Phoenix thật sự rơi vào tay của Lilian thì phải làm sao?" Roswa hiện tại vẫn chưa biết tình thế như thế nào cũng không vội nói được,hơn nữa nếu thật sự bị Lilian ông hy vọng cô ta có thể nhìn thấy được còn dao mà Phoenix đang giữ, còn không thì thật sự chỉ có con đường chết mà thôi"Sao vậy? Lo lắng cho người mình yêu sao?"-Roswa trong lời nói có chút trêu ghẹo,cười nói rồi quan sát như trong chờ phản ứng của hai người họ. Lloyd như bị nói trúng điều anh luôn cất giấu liền có chút ngượng ngùng, nhưng mà cũng không có ý định chối bỏ anh nói"Chỉ là thần yêu thích cô ấy, nhưng Phoenix chưa từng nhận tình cảm nào từ thần"
"Suy nghĩ tốt đẹp lên lòng ngươi sẽ vui hơn, hãy nghĩ nếu một ngày nào đó Phoenix chấp nhận tình cảm của ngươi thì ngươi phải làm sao"-Roswa không nhẫn tâm thấy Lloyd ủ rũ vì tình ông liền an úi. Lại không biết bên cạnh có người nộ khí bừng bừng, đang cực lực kiềm chế để không phát tiết. "Đương nhiên thần sẽ cưới cô ấy về làm vợ, hết lòng yêu thương và chăm sóc,khiến cô ấy hạnh phúc hơn những người con gái khác"-Lloyd có chút hào hứng nói cho ngài Roswa nghe những việc mà anh đã hằng mơ ước,cưới được Phoenix về làm vợ cho cô ấy những thứ đẹp đẽ nhất. Erin ngồi bên cạnh đổ mồ hôi tay, người run rẩy đôi mắt thi thoảng lại nhìn về phía Roxena, cô biết rõ tiểu thư yêu Phoenix sao có thể để người khác đòi cưới cô ấy trước mặt mình. "Đủ rồi! Đừng nói nữa!"- Roxena siết chặt tay nói, cô đã cố gắng kiềm chế bản thân không tức giận, nhưng những chuyện liên quan đến Phoenix đều làm chi phối cảm xúc của cô. Lloyd có chút ngạc nhiên trong bộ dạng Roxena không được vui, lại không hiểu vì sao, chẳng lẽ đang lo lắng cho Phoenix? Nhưng đâu cần thiết phải làm ra bộ dang như vậy? Lloyd tuy không hiểu nhưng cũng không muốn nghĩ nhiều, nếu tiểu thư không muốn nghe thì anh sẽ im lặng vậy!. Trên đường đi mọi người im lặng đến lạ thường, mỗi người một biểu cảm không ai giống ai. Nếu đi nhanh nhất cũng phải mất năm sáu ngày đường, chưa thời gian dừng lại nghĩ ngơi, Roxena nghĩ thôi lòng càng thêm khẩn trương, tự mình đặt ra nhiều câu hỏi, nếu Phoenix thật sự gặp nguy hiểm thì phải làm sao? Làm thế nào để cứu nàng? Chỉ biết hy vọng sẽ không như cô nghĩ. - ---------------------------------------------------------- Phoenix vì bị thương nặng hiện vẫn chưa thể tỉnh lại, Lilian vẫn cho người túc trực chăm sóc ngày đêm. Cô thậm chí còn nhường cả phòng của mình cho Phoenix, còn mình thì sang phòng cách đó ba phòng, là phòng của Betty để ngủ. "Lại không uống thuốc sao?"-Lilian bước vào nhìn Phoenix trên giường, rồi quay sang hầu nữ bên cạnh sốt sắng hỏi. "Vâng thưa tiểu thư! Đã là chén thuốc thứ ba rồi, cô ấy vẫn không nuốt xuống giọt nào!"-hầu nữ có chút sợ hãi, tay bưng chén thuốc cúi mặt đáp. "Đưa ta, các ngươi ra ngoài hết đi!"-Lilian nhận lấy chén thuốc từ tay một cô hầu nữ rồi nói, cô nghĩ ra cách cho Phoenix uống thuốc rồi, chỉ sợ người kia tỉnh dậy biết được sẽ tức giận mà thôi. Thấy tất cả mọi người đã ra ngoài hết, cửa cũng được đóng lại, Lilian cảm thấy nực nội cởi áo khoác ngoài ra, rồi đi tới cạnh giường, cô trèo lên người Phoenix một tay chống xuống nệm chừa ra khoảng cách với Phoenix, Lilian với tay lấy chén thôi thuốc được đặt trên cái tủ nhỏ sát giường, nâng lên hớp một ngụm, sao đó dùng miệng mình truyền thuốc cho Phoenix. Lilian nhìn thấy Phoenix đã chịu nuốt xuống thì cô tiếp tục từng ngụm, từng ngụm đưa vào trong miệng Phoenix. Lilian lúc này nhìn cận mặt Phoenix, trong lòng có chút cảm thán"Xinh đẹp thật đó,sao bây giờ ta mới nhận ra chứ"- cô nâng càm của Phoenix lên một chút, dù đã truyền thuốc xong rồi, nhưng cô vẫn luyến tiếc không thể rời khỏi đôi môi của Phoenix, cúi người xuống một chút hôn nhẹ lên cánh môi dưới của Phoenix, rồi dời xuống cổ hít lấy hương thơm trên người nàng một lát, sao đó lắc đầu nói" Haizz...bỏ đi vậy, thừa nước đục thả câu không giống quân tử tí nào, mặc dù ta cũng không phải là quân tử"
Liên tục mấy ngày sau công việc cho Phoenix uống thuốc đều được bàn giao lại cho Lilian. Betty và Felix không khỏi bực dọc, Betty cảm thấy vị trí của mình bị đe dọa, gần đây thấy Lilian bận rộn vì cô ta như vậy, không biết là vì nhất thời yêu thích cái đẹp hay thật sự mê mẩn cô ta rồi. Đối với Felix vẫn còn lòng câm phẫn với Phoenix, thật sự muốn giết chết cô ta, bất quá không thể không nghe lời Lilian, nhưng nếu để Lilian thật sự mê muội cô ta thì đúng là họa rồi sao? Huống chi hiện tại cô ta chính là lai lịch bất minh. *Ba ngày sau Phoenix ở trên giường ngón tay cũng đã động đậy, dần dần mở mắt ra, điều đầu tiên cô cảm nhận được chính là cơn đau toàn thân. Phoenix bật dậy rời khỏi giường, đúng lúc một vài hầu nữ bước vào thấy cô liền chạy đến đỡ lấy gấp gáp nói"Người tỉnh rồi sao? Người cần gì cứ kêu chúng thần lấy cho" "Ta còn sống sao?"-Phoenix hỏi ngược lại bọn họ, rồi tiến lại chiếc bàn có gương soi gần đó. "Người nói gì vậy? Nếu người xảy ra chuyện gì chắc chắn chúng thần cũng không thề sống tiếp"-một người trong số bọn họ lên tiếng, trong vinh thự ai lại không biết tiểu thư Lilian đích thân chăm sóc cô gái này, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì bọn họ cũng không tránh khỏi tội. Phoenix thấy mình trong gương, tuy có chút tiều tụy nhưng đích thực là cô vẫn còn sống, vẫn chưa chết sao? Cô tự đặt ra câu hỏi cho bản thân, rõ ràng là cô đã thua bọn họ, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Phoenix nhìn sang một hầu nữ bên cạnh hỏi"Đây là đâu?"
"Đây là phòng của tiểu thư Lilian" Phoenix nhận được câu trả lời có chút ngạc nhiên, cô còn sống lại còn ở trong phòng của cô ta, vậy lúc mất đi ý thức đã xảy ra chuyện gì làm bọn họ thay đổi ý định không giết mình sao? Nghĩ ngợi một lúc cô rời khỏi phòng, không quên quay lại nói với những kẻ bám đuôi cô"Đừng theo ta! Ta chỉ đi dạo một lát rồi về" Phoenix bước đi trên hành lang, nhìn ra ngoài cửa sổ trời không còn sớm nữa, cô đã ngủ bao lâu bản thân cung không rõ chẳng biết Samson thế nào rồi, nghĩ đến đây cô có chút giật mình, có thể bọn họ không giết cô vì lý do nào đó, nhưng Samson thì sao? Phoenix thấy một hầu nữ cũng đang tới liền tiến lại nắm lấy cổ tay cô ta hỏi"Lilian đang ở đâu?" Cô hầu nữ giật mình, cổ tay bị người kia nắm chặt có chút đau, nhưng cô biết người trước mặt hiện tại không thể đắt tội, có chút e sợ thu người lại đáp" Tiểu thư đang ờ cùng với ngài Betty, ở đằng kia thưa người" Phoenix biết mình quá tay, cô ta cũng chỉ là người làm trong ở nơi này thôi, nghĩ vậy cô vội vàng buông tay ra rồi nói"Xin lỗi là ta lỗ mãng, đã làm cô đau rồi" Cô hầu nữ lắc đầu lia lịa, cảm thấy người trước mặt không có ác ý, cũng không quá hung dữ lại có thề xin lỗi cô, có lẽ là người tốt"Thần không sao! Người cần gì cứ gọi"-cô nói xong liền rời đi bỏ lại Phoenix ở đó. Phoenix đi về hướng ngược lại, đi một lúc dừng lại trước một căn phòng vẫn chưa được khép cửa, ánh mắt chạm vào hai người ở bên trong, một người quân áo xộc xệch, một người chẳng khác nào lõa thể chỉ còn sót một ít vải trên người đang quấn lấy nhau, cũng không phải ai xa lạ là Lilian và Betty. Chưa đóng cửa lại có thề thân mật như vậy? Đúng là không biết ngượng mà! Nhưng thật chất chỉ có Phoenix mới đứng lại nhìn thôi, nếu là kẻ khác đều không dám nhìn dù chỉ là thoáng qua, những hành động khiến người ta đỏ mặt như vậy! Nếu để bị phát hiện nhìn trộm sẽ không sống yên ổn, Lilian tàn nhẫn thế nào người ngoài có thề không rõ, nhưng ở trong vinh thự không ai không biết, thì lấy đâu ra kẻ dám nhìn trộm. "Là ai ở bên ngoài?"-Lilian cũng là người học võ, sao có thể không phát giác có người nhìn mình, cô quay đầu nhìn về phía cửa chưa được đóng hoàn toàn còn một chỗ trống đủ cho hai người đứng vào, ánh mắt chạm vào người đứng bên ngoài. Lilian không hiểu vì sao, theo phản xạ lại đẩy Betty ra khỏi người mình, cảm giác như đang vụng trộm thì bị bắt quả tang vậy. Betty bị đẩy ra có chút ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía cửa, cũng thấy Phoenix ở bên ngoài nhưng lần đầu cô thấy Lilian phản ứng mạnh như vậy liền hỏi"Người làm sao vậy?" Phoenix không muốn bị xem là kẻ biến thái nhìn trộm người khác ân ái, cô xoay người định rời đi liền bị khựng lại, cô tới đây vì Samson bây giờ vẫn chưa rõ sống chết, sao có thể rời đi. Nghĩ vậy Phoenix đi ra cách đó một khoảng không xa chờ đợi bọn họ, cô chỉ muốn biết Samson có an toàn không, có được câu trả lời sẽ rời đi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]