Ba người này đi lên trước đám lính, một nam nhân già già lên tiếng:
- Các ngươi còn không mau xuống đây nhận thua?!
- Uây ông già...ông nói ai nhận thua?! - Trịnh Lam Dực một chân đạp lên thành lan can, tay kia chỉ nam nhân đó, hỏi
- Chính là Liệt Hỏa đường các ngươi! - nam nhân già còn lại
- Hừ...các ngươi nắm chắc phần thắng?! - Cảnh Trinh San phe phẩy chiết phiến, khinh bỉ
- Ha..phải xem các ngươi chống cự được bao lâu!! - nam nhân trẻ kia kiêu căng hất mặt
- Thật kiêu căng! Chướng mắt! - Hồng Ngục Đào phía sau cô khinh bỉ
- Nữ nhân, ăn nói cẩn thận chút. Không chết lúc nào.....
Nam nhân trẻ kia chưa dứt câu, cảm thấy có gì đấy không đúng lắm. Tại sao....tầm mắt của mình lại ở dưới chân binh lính?! Đám binh sĩ, hai vị nam nhân già già, nữ nhân tăng động kia cùng toàn thể mọi người đều trợn mắt nhìn đầu của nam nhân trẻ kia cứ thế rơi xuống. Từ yết hầu lập tức phụt ra một đống máu đỏ lòm. Cả thân thể nam nhân đó ngã phịch xuống. Ngựa bị dọa sợ, hí một tiếng, chân trước chân sau cuống cuồng, không cẩn thận liền một cái "BỘP". Rất chi là chuẩn nhắm thẳng cái đầu của nam nhân kia, một búng máu bắn ra, một loạt các thứ trắng trắng xám xám nhăn nheo xuất hiện. Đám lính xung quanh rùng mình, nhiều người chịu không nổi liền ói luôn. Hồng Ngục Đào đứng cạnh thân xác kia, vẩy tay một cái. Vẻ mặt tột cùng kinh tởm. Hai nam nhân già kia vẫn chưa hết hoảng, nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-xuyen-qua-lam-thai-tu-phi-thien-ha-nay-bon-toa-muon/1632636/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.