Âm phù quá dày đặc, quá dày đặc. Hứa Mạt bị thương ngón tay phát đau, trên phím đàn dính một chút vết máu, đau đến nỗi trên trán Hứa Mạt ứa ra mồ hôi lạnh.
Hứa Mạt cắn răng kiên trì, chợt thấy một bóng dáng bao phủ xuống, ghế bỗng nhiên chật chội.
Hứa Mạt nghiêng đầu – Lục Tử Hoành?
"Để anh làm tay của em..."
Giọng nói trầm ổn, ôn nhu của Lục Tử Hoành vang lên. Một nụ cười vui vẻ nở rộ trong ánh mắt của Hứa Mạt.
Âm nhạc bỗng chậm rãi, ngón tay Lục Tử Hoành ở trên phím đàn nhún nhảy, không giống với Hứa Mạt đàn nhanh như vậy, đầu ngón tay Lục Tử Hoành lưu lại trên phím đàn, chậm rãi, ôn nhu, tựa như nửa đêm tâm sự bên gối cùng người yêu.
Tay trái Hứa Mạt thỉnh thoảng phối hợp đàn vài nốt. Vợ chồng son hai người ăn ý ân ái khảy đàn, mọi người ở đây chỉ biết hâm mộ. Bất quá, trong ánh mắt hâm mộ của những người ở đây, cũng có người ngoại lệ, chẳng hạn như Giang Dịch Thần, tỷ như Chu Tĩnh Nhã, Chu Thanh Dự, còn có... một người phụ nữ không được mời tới.
Chu Tĩnh Nhã nhìn về phía người phụ nữ đang cố giấu thân thể của mình ở một góc sáng sủa. Người phụ nữ đó ẩn giấu rất thành công, đêm nay không ai phát hiện ra cô ta không mời mà đến. Nhưng, bất kể cô ta có che dấu đến đâu, cũng không thể che dấu ánh mắt đầy oán hận của cô ta.
Người phụ nữ này, không phải ai khác, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-va-trung-khuyen/2161320/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.