Hứa Mạt vừa mới bước đến cửa phòng liền nghe được một tiếng đập bàn - chính là cha cô, Hứa Minh Sơn đang tức giận.
"Con càng ngày càng tùy ý, không ra gì!" Hứa Minh Sơn tức giận đến hai mắt tóe lửa, ngón tay run run chỉ vào con gái: "Con tự mình nói đi! Chồng chưa cưới của con đã làm ra chuyện gì! Bên nhà Giang gia vừa mới gọi điện đến chất vấn cha tại sao lại xảy ra việc như thế! Con một khóc hai nháo loạn, ép cha bức Giang gia đáp ứng cuộc hôn nhân này, hiện tại vất vả lắm Giang Dịch Thần mới đồng ý. Thế mà con còn ở tại nơi đó làm loạn?"
Hứa Mạt mặt không đổi sắc, vô tội nháy nháy mắt: "Ba, ba hãy bớt giận trước đã. Con đã thay đổi chủ ý, không nghĩ sẽ gả cho Giang Dịch Thần."
"Con không gả cho nó vậy con muốn gả cho ai, chẳng lẽ cùng tên tiểu tử lúc ban ngày kia? Cho dù con không lấy Giang Dịch Thần, cũng không thể tùy tiện gả lung tung cho tên nhóc đó!"
"Con xác định sẽ gả cho anh ấy." Hứa Mạt bình tĩnh nói, cho dù quay trở về như mười năm trước, cá tính quyết liệt quyết đoán của cô vẫn thế: "Tiền nhiều tiền ít có quan trọng gì, nhà chúng ta không thiếu tiền không phải sao, ba?"
"Con!"... Hứa Minh Sơn chán nản: "Con hãy sớm chặt đứt ý niệm này đi! Ta - Hứa Minh Sơn đường đường là Hội trưởng Thành phố, Chủ tịch tập đoàn Hứa thị, vị trí con rể của ta không thể dung nạp được tên tiểu tử đó!"
Hứa Mạt biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-va-trung-khuyen/143002/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.