"Đừng nóng vội, chúng ta sẽ từ từ chơi đùa." Liệt Diễm nắm chặt cằm Hạ Du Huyên, bế cô lên, thả cô trở lại căn nhà gỗ.
"Ngoan ngoãn ở trong này, đừng nghĩ muốn trốn. Ở gần đây, không ai có thể cứu cô đâu." Liệt Diễm nói xong, đứng dậy, đi đến ngôi nhà bên cạnh nhà gỗ nhỏ.
Hạ Du Huyên nhíu mày, nhìn cánh cửa bị đóng chặt.
————–————–
Mãi cho đến tối
Bốn người Lãnh Liệt Hàn, Đường Sâm, Thanh Long cùng Ngân Long rốt cuộc cũng về đến nhà.
"Oa? Huyên Huyên nhà anh không có ở nhà? Đã muộn như vậy rồi." Đường Sâm nghi hoặc mở đèn phòng khách, nhìn thoáng qua lầu hai. Không có một tia sáng.
Lãnh Liệt Hàn nhíu mày, nhìn ngó xung quanh. Không có dầu vết bị người ngoài xâm nhập.
Đi lên lầu hai. Đồ đạc của Hạ Du Huyên vẫn chỉnh tề ngay ngắn.
Đi đến phòng khách "Thanh Long, lập tức truy tìm tung tích của Huyên Huyên. Ngân Long, cậu đến bệnh viện tìm xem."
"Vâng" Thanh Long.
"Vâng" Ngân Long.
"Này, có phải Huyên Huyên nhà anh đến đâu đó chơi quên cả thời gian rồi hay không?" Đường Sâm trêu đùa.
Lãnh Liệt Hàn trợn mắt nhìn Đường Sâm, ý bảo anh câm miệng.
Đường Sâm nhún nhún vai, được rồi, em câm miệng.
Mấy phút đồng hồ sau
"Đương gia, vị trí của tiểu thư Huyên Huyên. . . truy tìm được một nửa thì bị người khác chặn lại." Thanh Long cúi đầu, không giám nhìn đương gia.
"Đương gia, tiểu thư Oánh Oánh nói, hôm nay không nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096652/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.