Đợi hai vị phu nhân rời đi, Lãnh Liệt Hàn mới đứng dậy, đi lên lầu hai.
Mở cửa phòng, Hạ Du Huyên vẫn đang ôm gối, vẻ mặt bất mãn.
"Bảo bối, tức giận?" Lãnh Liệt Hàn nhếch môi, đến gần Hạ Du Huyên, sủng nịnh vuốt vuốt cánh mũi xinh xắn của cô.
"Hừ, em cũng không dám tức giận, nếu không ngày nào đó Lãnh thiếu lại cùng em đại chiến 300 hiệp." Hạ Du Huyên tức giận phồng má, tỏ vẻ cô vợ nhỏ bị ức hiếp.
Lãnh Liệt Hàn cũng không giận. Nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên "Nhóc con, em đúng thật là tiểu yêu tinh, tại sao lại dễ dàng trộm mất trái tim của anh như vậy."
Hạ Du Huyên sửng sốt, người đàn ông này cũng sẽ nói những lời ngon ngọt?
". . ."
"Bảo bối, em có mệt không?" Lãnh Liệt Hàn đột nhiên mở miệng hỏi.
"Không mệt a, sao vậy?" Hạ Du Huyên nghi hoặc, nhìn Lãnh Liệt Hàn, bản thân mình ăn ngon ngủ ngon, cái gì cũng không phải làm, sao có thể mệt mỏi được?
"Còn nói không mệt. Em cả ngày chạy tới chạy lui trong đầu của anh, làm sao không mệt được đây?"
"Hàn. . ." Hạ Du Huyên bỏ gối đầu xuống, ôm chặt Lãnh Liệt Hàn.
Hành động xảy ra bất ngờ, khiến cho Lãnh Liệt Hàn khá sửng sốt. Tại sao hôm nay lại chủ động ôm ấp yêu thương như vậy?
"Bảo bối, làm sao vậy? Có phải đột nhiên phát hiện ra người đàn ông của em rất đẹp trai hay không? " Lãnh Liệt Hàn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096637/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.