"Đừng, Lãnh Liệt Hàn. . . Không muốn. . . Đau quá." Hạ Du Huyên khóc lên.
"Đau? Đau mới có thể khiến em nhớ kỹ, người nào mới đúng là người đàn ông của em." Lãnh Liệt Hàn nói xong, càng đâm sâu hơn.
Hạ Du Huyên lắc lắc đầu, nước mắt rơi xuống không ngừng "Không. . . Lãnh Liệt Hàn, anh không thể như vậy với em. Không thể."
Cho dù Hạ Du Huyên có khóc mãnh liệt thế nào đi nữa, Lãnh Liệt Hàn đều không thể dừng lại được, chỉ cần nghĩ đến người phụ nữ của anh đi gần một người đàn ông khác như vậy, anh liền vô cùng không thoải mái.
"Không muốn. . .Lãnh Liệt Hàn, dừng lại." Móng tay Hạ Du Huyên cắm sâu vào lưng Lãnh Liệt Hàn, khiến cho người đàn ông này càng thêm điên cuồng.
"Bảo bối, nói, em yêu anh, nói! em là của anh, là người phụ nữ của Lãnh Liệt Hàn anh." Lãnh Liệt Hàn hung hăng ra ra vào vào.
Thế nhưng người con gái dưới thân thà tình nguyện chịu đựng từng đợt xâm lấn mãnh liệt của người đàn ông, cũng không muốn nói thêm câu nào.
"Hạ Du Huyên, nói cho anh biết, mới vừa rồi em cùng tên chết tiệt đó đã làm gì?" Ánh mắt Lãnh Liệt Hàn vô cùng lạnh lẽo, bàn tay to lớn vẫn không ngừng vân vê nơi đẫy đà.
Cho dù rất đau, Hạ Du Huyên vẫn không lên tiếng như cũ, lạnh nhạt mở miệng "Lãnh Liệt Hàn, anh thật ngây thơ. Vấn đề đơn giản như vậy còn cần trả lời sao?"
Ánh mắt màu lam của Lãnh Liệt Hàn nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096629/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.