Hạ Du Huyên không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn Lãnh Liệt Hàn trầm lặng.
"Bảo bối, sao lại nhìn ông xã của em như vậy, thế nào, muốn sao?" Lúc nàyLãnh Liệt Hàn tà mị nhếch môi, ánh mắt cưng chiều nhìn cô.
Hạ Du Huyên mặt đỏ lên, cúi đầu "Mới không có, anh đừng có muốn những thứ này có được hay không."
"Hử? Không có sao? Vậy em nhìn anh, không phải nói là em bị anh mê hoặc đó chứ?" Lãnh Liệt Hàn cười khẽ.
Hạ Du Huyên nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn "Không có không có không có. Hàn, anh cái tên hỗn đản này."
Lãnh Liệt Hàn nhìn dáng vẻ đáng yêu như vậy của cô, không nhịn được lại hôn lên. Hai người ngã nhào trên ghế sô pha.
Hai tay Hạ Du Huyên chống đỡ trước ngực Lãnh Liệt Hàn, nhưng lại bị làn danóng bỏng của anh làm cho sợ hãi rụt tay về. Lãnh Liệt Hàn trực tiếp nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, ấn vào vị trí tim mình, thanh âm khàn khànnói ra:
"Bảo bối, cảm nhận được không? Anh muốn em, hung hăng muốn em."
Nghe thấy lời nói gian tà như vậy, con ngươi Hạ Du Huyên dàn dụa nước mắt "Đừng. . ."
Bàn tay to lớn của Lãnh Liệt Hàn vẫn ở chỗ cũ từ từ cởi bỏ chiếc áo của cô ra "Đừng? Đừng cái gì? Hửm?"
Hạ Du Huyên chỉ lắc lắc đầu, không nói gì. Ánh mắt mê ly đã bán đứng cô.
"Đừng dừng, phải không? Bảo bối. Được, ông xã thoả mãn em." Lãnh Liệt Hàn tàác nói xong, 'Xoẹt' một tiếng, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-tro-ve-tong-giam-doc-cho-tron/3096470/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.