Edit : babynhox
Chủ nhà bước tới từng bước, liếm liếm đôi môi, cười gằn hắc hắc mấy tiếng.
"Tôi đã cảm thấy cô bé như cô có gì đó không đúng, luôn miệng gây sự cả ngày lẫn đêm, lúc đầu cả căn nhà đều yên ổn, từ sau khi các người vào ở thì mọi người ở đây bắt đầu xui xẻo."
"Thì ra cô giả ngây giả dại là vì cái này?" Giọng của chủ nhà bỗng trở nên nham hiểm : "Thật sự đã xem thường cô, cho rằng chỉ là một cô nhóc không biết trời cao đất rộng , cảnh sát cũng không tìm được lại thật sự bị cô tìm được."
"Khó trách cả ngày sai bảo tôi đi khắp nơi, lúc thì nói đi chỗ này chỗ kia, lúc thì diệt gián làm tổng vệ sinh, thì ra là để cho hai con chó săn kia đi dò xét khắp nơi."
Chúc Ương liếc nhìn cái xẻng sắt trong tay ông ta, cái xẻng sắt này không giống thường sử dụng, đầu xẻng rất dầy, phía trên còn dính một lớp vết nước bùn cũ thật dày.
Cô cười khẽ một tiếng nói: "Cái cây xẻng này, chẳng lẽ chính là vật lần trước dùng để nhốt cô gái này sao?"
Miệng và mũi của chủ nhà hơi co giật, bộ dạng điển hình của kẻ ác nổi lòng giết người.
Ông ta hơi nâng cái xẻng lên: "Yên tâm, một lát chôn cô cũng sẽ dùng cái này, nếu thích bênh vực kẻ yếu như vậy, thì đi làm bạn với cô bé đó đi."
"Nói cho cô biết, cô cứ việc kêu la, kêu lớn một chút xem có ai tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-thet-choi-tai/2854746/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.