#nuvuonggaothet
Edit: Thích Đào Hố
Beta: Sa Nhi
================
Chúc Ương mới không thèm nói nhiều, tiện tay quơ gối tựa trên sofa quăng tới ——
"Ai bảo mày đến hả? Đã nói là phải ở nhà đợi chị đừng có chạy lung tung rồi cơ mà?"
Chu Vị Tân không những không lui mà còn tiến lên, bĩu môi nói: "Nếu em không đến thì còn không biết chị gây ra chuyện lớn thế này đâu, mà càm ràm nhiều như vậy làm gì? Trước tiên là phải dọn dẹp sạch sẽ hiện trường đã."
Rồi lại chỉ vào Tạ Dịch đang đứng bên cạnh: "Thằng cha này là ai vậy? Đồng bọn hay phải thủ tiêu luôn không?"
Tạ Dịch thấy thằng cu này quả không hổ cùng một gen di truyền với chị nó có khác, chẳng qua nơi này cũng chẳng còn chuyện gì liên quan đến hắn nữa, cho nên bèn nhanh nhảu nói từ biệt rồi đi thẳng.
Chúc Vị Tân vốn còn định hỏi chị nó xem có phải cản hắn lại đe doạ gì không, kết quả vừa quay đầu đã không thấy cả cái thi thể một đầu toàn tóc kia đâu nữa.
Hắn không nhịn được dụi dụi mắt đến mấy lần, chỉ vào TV hỏi: "Xác chết ở chỗ này đâu rồi?"
Chúc Ương hất phăng tay hắn ra: "Xác cái gì mà xác? Ngồi máy bay nhiều quá bị lú mề à. Mày cũng nhọ nhỉ, party của chị vừa mới kết thúc thì lại đến, đã ăn gì chưa?"
"Không, không đúng, ban nãy rõ ràng trên TV còn có——"
Hắn nói được một nửa lại trông thấy chị nó đang hoài nghi nhìn chằm chằm vào mình, một bộ dáng ‘ chú mày cắn thuốc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-thet-choi-tai/148779/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.