"Nếu như không chịu nổi, liền nhanh chóng lui xuống.”
Câu nói cuối cùng của Đế Thiên Hành.
Phượng Cửu Ca đáp một tiếng, lại không đem những lời này để ở trong lòng, quyết tuyệt trong mắt, đã quyết định nàng không có khả năng đi đường trở về.
Trong đầu còn quanh quẩn hết thảy ngày hôm qua, huấn luyện cả ngày nhạy bén, làm sao có thể không chú ý tới đối thoại giữa Vân Ngạo Thiên và Bạch Trạch trong gương?
Suy cho cùng, là nàng không có bản lĩnh, mới có thể để Bạch Trạch lừa gạt nàng đến nơi này, mới có thể để cho một thần tử cưỡi lên đầu nam nhân của nàng.
Nàng quyết không cho phép bất luận kẻ nào phá hư tình cảm bọn họ trải qua sinh tử mới thành lập, nàng muốn trở nên mạnh mẽ, mạnh đến mức có thể bảo vệ Vân Ngạo Thiên.
Một bước bước vào nơi ban ngày đều tràn ngập sương đen, hắc ám nồng đậm như vậy làm cho người ta ngay cả hô hấp cũng khó khăn.
Phượng Cửu Ca chân sau vừa rời khỏi địa giới bên ngoài, liền cảm giác con đường phía sau hoàn toàn bị yên tĩnh, biến thành màu sắc chung quanh hồn nhiên nhất thể.
Xung quanh là một mảnh âm lãnh, hàn khí lạnh lẽo. Mấy xúc tu của Tiểu Thủy không ngừng xoa nắn, một đôi mắt nhỏ đậu đen chen chúc cùng một chỗ, đáng thương hề hề.
Lạnh quá.
Nó vốn là nước, chiếu theo nhiệt độ như vậy, có thể đóng băng thành khối băng.
Nhưng mà vừa ngẩng đầu nhìn Phượng Cửu Ca, trên mặt kia mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-vuong-the-gioi-ngam-qua-kieu-ngao/3261996/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.